[SongMỹ][MỹMỹ X Orange] Simp Lỏ
Chap 3
Giờ học Phê Bình Văn Học.
Cam ngồi bàn đầu, đôi mắt long lanh, gương mặt nghiêng nghiêng nhìn chị Mỹ như… đang xem crush trình diễn thời trang.
Chị vẫn giảng bằng giọng trầm, đều đều – vừa khó gần, vừa đáng yêu.
Từng từ như trượt trên nền bảng xanh rồi rơi thẳng vào tim Cam.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Ai chưa hiểu về phương pháp phân tích hình tượng trong thơ hiện đại thì ở lại sau tiết, tôi sẽ giải thích thêm.
Cả lớp: im lặng.
Chỉ có một cánh tay giơ lên.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Em không hiểu lắm ạ. Em có thể ở lại… học thêm… hoặc lau bảng cũng được…
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Em lau bảng thì ai học?
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Em lau bảng rồi học luôn chị ạ. Em đa nhiệm được.
Cả lớp ra về, Cam thì… ở lại, thảnh thơi kê lại ghế, rót nước, chỉnh quạt, lau bảng thật.
Mỹ đang xếp giáo án, không nói gì, chỉ liếc liếc.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Em định làm vậy suốt mấy tiết tới hả?
Cam xoay người lại, cười tít mắt:
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Dạ. Em chính thức nộp đơn làm trợ lý không công chưa được công nhận cho chị.
Mỹ dựa vào bàn, khoanh tay:
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Sao lại không công?
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Vì… cái em muốn nhận lại không phải là tiền.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vậy là gì?
Cam mỉm cười. Nhẹ như gió.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Là cái gật đầu của chị.
Mỹ thoáng im lặng.
Cam bặm môi.
Vài giây sau, chị thở khẽ.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Lau xong thì về sớm. Chị không thích học trò ở lại muộn.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Nguy hiểm.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Vâng. Chị thích em đi. Em ở lại vừa đủ thôi.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Không muộn.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Đừng láo.
Mỹ quay đi.
Cam vẫn cười toe toét.
Khoa tổ chức một buổi thuyết trình nhóm.
Cam tham gia cùng với Châu Bùi – cô bạn cùng lớp nổi tiếng xinh xắn, nói chuyện thông minh.
Châu cười cười khi Cam cúi xuống buộc lại dây giày:
Bùi Thái Bảo Châu - Châu Bùi
Cam dễ thương ghê á.
Bùi Thái Bảo Châu - Châu Bùi
Coi chừng chị trợ giảng thích bà thiệt đó nghen.
Cam ngẩng đầu, cười như mèo con:
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Tui thích trước rồi, chị Mỹ mà thích lại thì hợp lý chứ sao.
Lúc ấy, không ai để ý phía hành lang bên ngoài có một người đứng khoanh tay, ánh mắt hơi trầm xuống.
Cả tiết thuyết trình, Cam nói rất tốt, nhưng không nhìn Châu Bùi lần nào.
Ánh mắt nàng vẫn liếc ra ngoài – nơi có bóng chị lướt qua.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Chị đứng nghe em thuyết trình đúng không?
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Không có.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Em thấy bóng chị mà.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Là sinh viên khoa Văn, em không nên tin vào ảo giác.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Nhưng em tin vào cảm giác.
Mỹ quay đi.
Cam kéo nhẹ góc áo chị:
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Lúc nãy chị nhíu mày một chút, phải không?
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Không.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Ghen rồi đúng không?
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Không.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Nhưng em thích chị ghen.
Mỹ dừng lại. Thở một hơi dài.
Rồi nhỏ giọng:
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Phiền phức.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Em không thấy mệt khi cứ chạy theo hoài sao?
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Có chứ. Nhưng nếu ngừng lại… thì em sẽ không còn thấy chị nữa.
Chị im lặng.
Cam nhón chân thì thầm:
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Ngày mai em lại mang trà sữa nha.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Mang là chuyện của em. Uống hay không là chuyện của chị.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Vậy em sẽ mang… thêm ống hút. Để nếu chị không uống… em uống chung.
Mỹ cười lắc đầu. Nhưng không từ chối.
Comments
minhanh152
đến t còn rung động,MM sao mà thoát được
2025-08-08
2
🖤Vk Aza✨
tưởng chị rớt miếng típ 😔👉🏻👈🏻
2025-08-06
3
kkabba
simp điêng
2025-08-01
1