ngoại truyện 1: Cuộc gặp gỡ định mệnh

Hôm đó, mưa rơi tầm tã, sấm chớp nổi vang trời, gió vút lên từng cơn
Ấp thấp nhiệt đới
Ở toà chung cư cũ, một cậu bé dáng người mảnh khảnh, ngồi xổm trên nền gạch lạnh buốt, đối diện là lối hàng lang tối, hẹp
Cậu bé ấy chỉ biết ngồi đó, cố gắng khóc không ra tiếng, tay ôm đầu, cả người cứ run lên từng đợt
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Hic..hic*run rẩy
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Ba..hic…mẹ..mau về với con đi
Rầm⚡️🌩️
Sớm chớp vang lên
Đối mặt với nỗi ám ảnh này, Kì Hàm không nhịn được mà oà khóc
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Huhu.. ba mẹ ơi..về với con đi mà
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Huhuhu..hic.. con sợ..
Nỗi sợ ở một mình, sợ sấm chớp, sợ bóng tối cứ thế lớn dần, cậu bé dường như tuyệt vọng, không biết làm gì, chỉ biết ngồi đó…
Khóc
Bỗng nhiên, cơ thể lạnh buốt, run rẩy của cậu dần ấm lên
Bà của Dương Bác Văn
Bà của Dương Bác Văn
Không sao, có bà đây rồi *ôm cậu
Cậu như cảm nhận được sự an ủi thầm lặng qua cái ôm đó
Bà của Dương Bác Văn
Bà của Dương Bác Văn
Thôi nào, nín nhá
Bà của Dương Bác Văn
Bà của Dương Bác Văn
Bà dẫn cháu về nhà bà, chứ ngồi đây lạnh kẻo ốm đấy
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
V..vâng ạ.. hic
Vào nhà
Bà của Dương Bác Văn
Bà của Dương Bác Văn
Văn Văn, có bạn về chơi cùng cháu này
Dương Bác Văn lúc bé
Dương Bác Văn lúc bé
Chào cậu
Dương Bác Văn lúc bé
Dương Bác Văn lúc bé
Mình là Dương Bác Văn
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Ồ..
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Mình là Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Chàoo
Dương Bác Văn lúc bé
Dương Bác Văn lúc bé
Lại đây, tớ có đồ chơi nè
Dương Bác Văn lúc bé
Dương Bác Văn lúc bé
Tụi mình cùng chơi nha
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Hihi, được
Bà của Dương Bác Văn
Bà của Dương Bác Văn
Hai cháu ngồi chơi ngoan nhé, bà đi pha sữa
Dương Bác Văn lúc bé
Dương Bác Văn lúc bé
Vâng ạ
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Cháu cảm ơn
————————
Bố mẹ Tả Kì Hàm vì đặc thù công việc nên thường xuyên bỏ cậu ở nhà
Kể từ hôm đó, khi nào bố mẹ bận việc cậu cũng lên nhà chơi với Dương Bác Văn
Một hôm, Tả Kì Hàm như mọi khi lon ton chạy sang nhà Dương Bác Văn chơi
Cậu cứ gọi mãi gọi mãi, rồi gõ cửa liên tục
Không có động tĩnh gì
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Hửm
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Không ai ở nhà hả
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Hay họ đi đâu rồi
Bà hàng xóm kế bên: Nhóc tìm hai bà cháu họ Dương hả
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Vâng ạ, nhưng họ không có nhà
Bà hàng xóm: họ chuyển đi rồi, không có ai đâu
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Hở?
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Chuyển đi?
Tả Kì Hàm lúc bé
Tả Kì Hàm lúc bé
Là không gặp lại nữa?
Tả Kì Hàm đứng ngây ngốc suy nghĩ hồi lâu, chợt nhận ra, từ giờ không còn ai nói chuyện với mình nữa rồi
Từ giờ cậu phải một mình đối mặt với những nỗi sợ đó
Từ giờ không ai pha sữa cho cậu uống mỗi tối
Từ giờ…
Cậu cô đơn thêm một lần nữa
———————-

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play