Gia Sư Riêng Của Tôi [ Domicmasterd ] [ Duonghung ]
Chap 2
__________________________
Dương không nghĩ buổi học thứ hai lại đến nhanh đến vậy.
Thứ bảy, bốn giờ chiều, đúng như đã hẹn. Cửa vừa mở ra, cậu đã thấy bóng dáng quen thuộc của người đó áo sơ mi xắn tay, tay trái cầm tài liệu, tay phải cầm theo một ly trà sữa to đùng với dòng chữ: “Trà sữa khoai môn ít đường, nhiều đá cho người hay cau có”.
Quang Hùng - phone -
Chào em / mỉm cười, tay đưa ly trà sữa về phía dương /
Dương đứng nhìn vài giây, rồi lẳng lặng quay lưng bước vào nhà, bỏ lại Hùng với ly trà vẫn còn lơ lửng giữa không trung.
Quang Hùng - phone -
Lạnh hơn cả điều hoà
Quang Hùng - phone -
* tôi mà cao hơn cậu tôi đánh cậu không ai nhận ra luôn á *
Phòng học hôm nay vẫn như hôm qua. Sách vở trải sẵn, ánh sáng mờ dịu lọc qua lớp rèm. Dương ngồi thẳng người trên ghế, tay chống cằm, ánh mắt lướt qua những dòng chữ trên trang vở cũ, nhưng đầu óc chẳng hề tập trung.
Quang Hùng - phone -
Hôm nay mình ôn lại phần hệ phương trình. Hôm trước em sai bước thế này… / ngồi xuống , mở giáo án /
Hùng mở lại trang giấy, chấm một dấu đỏ ở chỗ Dương từng tính sai, rồi nhẹ nhàng viết thêm lời giải đúng bên cạnh.
Dương domic - bống -
Anh cứ làm , tôi không cần hiểu / không thèm liếc sang /
Quang Hùng - phone -
Không cần hiểu thì thi kiểu gì? / dừng bút /
Dương domic - bống -
Tôi sẽ học môn khác , bỏ toán bỏ văn / chống cầm , giọng chán nản /
Quang Hùng - phone -
Vậy em định thi khối nào ?
Dương domic - bống -
Tôi chưa biết
Quang Hùng - phone -
Em nói sẽ bỏ hai môn cần thiết nhất, mà còn chưa biết mình thi gì? Hay là em tính sống bằng niềm tin?
Dương domic - bống -
Anh đừng mỉa mai / quay sang ánh mắt sắc lạnh /
Quang Hùng - phone -
Tôi không mỉa mai
Quang Hùng - phone -
Tôi đang cố cho em thấy em thông minh, chỉ là em lười, em đang tự lấy cớ để không cố gắng
Dương siết nhẹ bút trong tay , im lặng
Quang Hùng - phone -
/ đẩy tập đề sang phía Dương /
Quang Hùng - phone -
Làm lại ba bài đầu. Sai tiếp cũng không sao, nhưng phải làm. Sau đó tôi mới giảng tiếp
Dương không trả lời. Nhưng cậu vẫn cầm bút, bắt đầu giải. Nét chữ của cậu cứng, lực tay mạnh, ghi như băm bổ. Nhưng từng bước tính toán đã có chút cẩn thận hơn hôm trước.
Hùng không nói gì, chỉ ngồi quan sát. Một lúc sau, Dương đẩy tờ giấy về phía cậu.
Quang Hùng - phone -
Hai bài đúng , một bài sai một bước nhỏ
Quang Hùng - phone -
Giỏi đấy. Thật ra em có đầu óc lắm, chỉ là không chịu dùng thôi / cười nhẹ /
Dương domic - bống -
Đừng khen...
Quang Hùng - phone -
Ừ, vậy tôi không khen. Nhưng em biết là em làm được / gật đầu /
Dương ghét Văn. Ghét những đoạn phân tích dài lê thê, ghét phải dùng cảm xúc để viết ra những điều cậu không tin vào.
Hùng đưa cho cậu một đề bài ngắn: “Viết một đoạn văn ngắn về người khiến em cảm thấy khó chịu nhất trong một tuần qua.”
Dương domic - bống -
/ nheo mắt lại nhìn Hùng , mặt lạnh như băng /
Quang Hùng - phone -
Viết đi. Không cần đúng sai, chỉ cần viết thật lòng / chống cầm cười /
Năm phút sau, Dương đẩy tờ giấy lại. Hùng cầm lên đọc:
📝 Người khiến tôi khó chịu nhất trong tuần là gia sư của tôi. Anh ta nói nhiều, cười nhiều, và cứ nghĩ rằng mình hiểu được người khác. Nhưng thật ra, người hiểu được tôi chẳng tồn tại. Anh ta cố gắng vì tiền, còn tôi thì ngồi đây vì bị ép. Cả hai đều gượng ép. Buổi học này vô nghĩa.
Quang Hùng - phone -
Văn viết tốt. Câu chữ rõ, có cảm xúc. Nội dung… cũng đúng trọng tâm / gật gù /
Quang Hùng - phone -
* không được đánh , không được đánh , không được đánh *
Dương domic - bống -
Anh không tức hả ?
Quang Hùng - phone -
Không. Tôi là người mà em khó chịu nhất, nghĩa là tôi đang… có ảnh hưởng đến em. Vậy là tốt hơn việc em thờ ơ với tất cả.
Dương bất giác quay đi, ánh mắt dừng lại ở ô cửa sổ, nơi ánh nắng đã tắt.
Cậu không nói thêm lời nào nữa. Nhưng khi Hùng ra về, Dương đã lặng lẽ đặt ly trà sữa lên bàn, chưa hề đụng tới… nhưng cũng không hề ném đi.
Trong phòng, Dương mở điện thoại, chụp lại trang đề Toán hôm nay.
Cậu mở lại đoạn văn ngắn của mình. Nhìn kỹ một lần nữa.
Tay lật bút, viết thêm một dòng nhỏ phía dưới:
📝 Không biết vì sao, nhưng anh ta không tức giận. Cũng không bỏ về như những người khác từng thử dạy tôi
Dương nhìn dong chữ một lúc rồi xoá đi
Anh Tú - atus -
/ gõ cửa /
Dương domic - bống -
Vào đi
Anh Tú - atus -
/ mở cửa đi vào /
Dương domic - bống -
/ nhìn / pa vào đây làm gì vậy?
Anh Tú - atus -
Con thấy gia sư mới dạy được không
Dương domic - bống -
À ...Ừm...được
Anh Tú - atus -
Lắp bắp thế
Dương domic - bống -
À được pa
Anh Tú - atus -
Thôi ngủ đi , mai rồi học , pa về phòng ngủ
Dương domic - bống -
Vâng / lên giường ngủ /
Comments