Rên trong vuối sói. chap 3

_______________________
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// giật mình quay lại //
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hả
Trong cơn mê Dương thấy mình đang lạc trôi giữa khu rừng tâm tối một mình, toàn thân nhuốm đầy máu, hắn hoảng loạn la hét sự giúp đỡ rồi bỗng có một bàn tay nhỏ đưa tay dẫn hắn ra khỏi khu rừng ấy.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// lẩm bẩm không rõ lời // đừ... đừng bỏ tôi lại...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ê gì đây, bỏ ra ta còn phải đi ngủ...
Nhưng Hùng nhìn xuống bàn tay to lớn đang run rẫy nắm chặt cổ tay mình, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, nhưng đôi mắt khe khẽ trào ra nơi khoé mắt
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// mê sảng // Đừng... đừng bỏ tôi... tôi không muốn ở đây một mình...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tối quá... tôi sợ lắm
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// nhìn Dương // gặp ác mộng sau
Hùng ngồi cạnh giường thử gỡ nhẹ tay Dương ra nhưng Dương vẫn nắm rất chặt sợ là nếu không nắm chặt thì sẽ bị bỏ rơi một lần nữa
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// gỡ nhẹ // haizz ây da đau quá, cái tên này ăn gì mà khoẻ dữ không biết, tê hết cả tay
Hùng nhìn Gương mặt Dương đầy hoảng loạn mồ hôi đầm đìa, trái tim Hùng bất giác mền lòng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// thở dài // rồi rồi... không sao có tôi ở đây rồi.
Dương dần rúc đầu vào cánh tay Hùng, nước mắt còn ướt mi
Sáng hôm sau
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// giật mình mở mắt //
Trời bắt đầu lắp loé ánh nắng sớm, chiếu rội vào căn nhà gỗ, Hùng nằm gục bên mép giường mái tóc rũ rượi
Dương nhìn Hùng hồi lâu có một chút gì đó bắt đầu len lỗi vào trái tim đã đóng băng của hắn, không còn cảm giác căm ghét hay sợ hãi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Con người này sao lại lo cho ta đến mức này chứ // khẽ mỉm cười //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Lúc ngủ cũng đáng iu nhỉ
Dương bất giác đưa tay chạm nhẹ lên gò má Hùng, Hùng khẽ cựa mình
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ưm....
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// vội rút tay lại // aaa mình nghĩ cái gì mà sờ má hắn ta vậy trờiiii
Dương đặt tay lên ngực trái mình
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Sao tim mình đập nhanh vậy trời, hắn ta chỉ là con người tầm thường không được... không được
Dương nhắm mắt cố trấn an bản thân mình lại
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// ngước dậy // nhà ngươi tĩnh rồi đó à, vậy thì tốt làm ta lo cả đêm
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ai... ai bảo ngươi lo cho ta, tự ta cũng vượt qua được
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// giận dữ quát // nh... nhà ngươi quả là... không nói nổi mà
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// bật dậy quay phất đi vệ sinh cá nhân //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// nhìn theo // * dỗi rồi hả ta, mà cũng đáng yêu hahaha*
Hùng vệ sinh cá nhân xong rồi chuẩn bị đồ để lên rừng hái thuốc và săn bắt kiếm thức ăn
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh ở nhà ngoan ngoãn nhé, đi lung tung bị người ta bắn chết là không có ai chôn ngươi đâu đấy // châm chọc //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// trừng mắt // tôi không trẻ lên ba, với lại tôi cũng không có yếu đến mức đó
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// nhướng mày // à ừ ha mà đêm qua có tên nào sốt nằm trên giường khóc huhu đừng bỏ ta... ta sợ mà khà khà khà
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// nghẹn cứng họng, đỏ mặt // ngươi....
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// chống hông nghiêng đầu // sao sao ngươi ngươi gì, bộ ngươi định ăn thịt ta à
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Này mau tới đây, ta cũng muốn biết thịt thú nhân xem như nào mặn hay ngọt // khà khà khà //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cái đồ.... lắm lời mau đi đi
Hùng tiến lại cuối xuống chống tay lên mép giường kề mặt sát mặt Dương
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi lắm lời từ bé lận, mà nhìn kĩ thì nhà ngươi cũng đẹp trai đấy nhỉ hihihi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// giật mình tai và mặt đỏ ứng lên trong vô thức, vội quay mặt đi //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ngươi... đúng đúng là con người không biết xấu hổ mà...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// cười // giỡn chút thôi mà mặt nhà ngươi đỏ thế, thích ta rồi chứ gì
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// quát // ăn nói xằng bậy... mau đi nhanh, không ta đổi ý ăn thịt ngươi bây giờ
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Sợ quá đi... thôi ta đi hái thuốc đây tạm biệt trong nhà cho kĩ nhé, bé sói mà phá là ta về làm thịt ngươi đó
Dương không đáp nằm xuống đắp chăn ngủ tiếp
Hết.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play