[Tokyo Revengers/AllMikey_AllManjiro] Ảnh Sinh Tương Tư
Chương 1
Trên tầng cao nhất của một tòa nhà chọc trời, giữa bầu không khí tĩnh lặng chỉ có tiếng gió gào rít qua từng kẽ đá, một bóng dáng nhỏ nhắn đứng lặng trên mép lan can, như thể chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng đủ cuốn đi
Trong khoảnh khắc cận kề ranh giới giữa sống và chết, những ký ức ùa về như cơn sóng dữ
Những ngày tháng vui vẻ bên cạnh bạn bè, những tiếng cười thân thuộc, những cái ôm ấm áp từ những người từng là cả thế giới của em
Tất cả như từng thước phim tua chậm, chiếu lại trong tâm trí một người tưởng như đã không còn cảm xúc
Thế nhưng, nơi khóe mắt em, một giọt lệ vẫn rơi xuống nhẹ như gió, nhưng nặng tựa cả bầu trời
Khoảng thời gian ấy, với em, là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời đen tối đầy những vết cắt
Em đút tay vào túi quần, ngẩng đầu nhìn trời một lần cuối, môi khẽ nhếch lên thành một nụ cười đã đánh mất từ rất lâu
𝐒𝐚𝐧𝐨 𝐌𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨𝐮
Mọi người! Tao đến với mọi người đây! /Giọng vang vọng giữa không gian, như một lời từ biệt dứt khoát/
Âm thanh ấy khiến mọi người bên dưới ngẩng lên. Một chàng trai với mái tóc hồng vừa trông thấy em đã sững sờ, sắc mặt tái đi, rồi không kịp suy nghĩ, liền lao tới hét lớn trong kinh hãi
𝐒𝐚𝐧𝐳𝐮 𝐇𝐚𝐫𝐮𝐜𝐡𝐢𝐲𝐨
Mikey! Đừng nhảy xuống!
Tiếng gào xé toạc không gian, nhưng em chẳng mảy may dao động. Cơ thể em ngả về phía trước, rơi xuống giữa ánh mắt kinh hoàng của Sanzu
Những người khác, đứng đó, chỉ biết quay phim, cười nói, xem khoảnh khắc ấy như một trò tiêu khiển
Họ đâu biết rằng chính sự dửng dưng ấy là nhát dao chí mạng cuối cùng. Họ không hề hay, chỉ vài phút nữa thôi máu sẽ nhuộm đỏ dưới chân họ
Và rồi, từng người một sẽ lần lượt trả giá.
Em rơi xuống rất nhanh, em không hét, cũng không vùng vẫy như thể đã chấp nhận mọi thứ
Tiếng va chạm khô khốc vang lên, và rồi là một khoảng lặng chết chóc. Máu loang ra thành một vũng lớn giữa nền gạch lạnh ngắt
Sanzu lao đến, khuỵu gối cạnh em, bàn tay run rẩy nâng lấy khuôn mặt đã tái nhợt. Trong ánh mắt em là sự thương xót, là ân hận, là nỗi đau không lời
Hai vết sẹo kéo dài trên miệng hắn là do chính tay em đã để lại khi cơn giận bùng phát
Và từ giây phút đó, mỗi lần nhìn thấy hắn, em lại phải gánh thêm một phần tội lỗi gặm nhấm tâm can
Bàn tay hắn đặt lên má em, nhẹ nhàng đến mức như sợ em sẽ tan biến
𝐒𝐚𝐧𝐳𝐮 𝐇𝐚𝐫𝐮𝐜𝐡𝐢𝐲𝐨
M-Mikey...người sẽ không sao đâu...
𝐒𝐚𝐧𝐳𝐮 𝐇𝐚𝐫𝐮𝐜𝐡𝐢𝐲𝐨
tôi sẽ đưa người đến bệnh viện...
𝐒𝐚𝐧𝐳𝐮 𝐇𝐚𝐫𝐮𝐜𝐡𝐢𝐲𝐨
Nên...đừng bỏ lại tôi...làm ơn..
𝐕𝐚̂𝐧 𝐔𝐲𝐞̂̉𝐧
Yo, lại là tôi Sở Tiêu đây
𝐕𝐚̂𝐧 𝐔𝐲𝐞̂̉𝐧
Năm nay đã là năm 2025 rồi, tôi biết mọi người có lẽ sẽ không nhớ đến cái thể loại AllMikey này
𝐕𝐚̂𝐧 𝐔𝐲𝐞̂̉𝐧
Nhưng tôi vẫn đánh liều làm nó, vì ý tưởng của bộ này quá nhiều
𝐕𝐚̂𝐧 𝐔𝐲𝐞̂̉𝐧
Với cả tôi biết có nhiều người đang mong mấy bộ kia ra chap mới nhưng tôi lại hay gián đoạn không đúng với lịch ra chap
𝐕𝐚̂𝐧 𝐔𝐲𝐞̂̉𝐧
Vì mấy tháng gần đây sức khỏe tôi không tốt lắm, giờ tôi cũng đã ổn nên sẽ ra chap theo lịch đã báo trước
𝐕𝐚̂𝐧 𝐔𝐲𝐞̂̉𝐧
Vẫn mong mọi người ủng hộ cho tôi bộ này
𝐕𝐚̂𝐧 𝐔𝐲𝐞̂̉𝐧
Cảm ơn, và chúc mọi người một ngày tốt lành!
Comments