Chap 2: Gọi món

Quần quật 1 lúc cũng tới giờ ăn trưa. Koharu quyết định ăn ngoài, vì mới chuyển đến nên tủ lạnh không có thức ăn. Mà em cũng đâu biết mình sẽ bị đá tới đâu đâu mà mua đồ ăn sẵn
Cũng may là mẹ thương cho dọn sạch nhà trước rồi, chứ nếu mà dơ chắc tới tối Koharu còn chưa được ăn nữa
Em cầm lấy 1 ít tiền rồi đi, trước khi ra khỏi còn không quên khóa cửa lại
Dạo 1 lúc thì Koharu mới dừng trước 1 quán ăn mà em vừa ý
Có thể nói Koharu không kén ăn, em kén chọn
Cái gì cũng ăn được nhưng lại không thích ăn, cái thì lại chê ngán, cái thì bảo nhìn là thấy khó ăn?
Lòng nghĩ vậy thôi chứ miệng thì hốc lắm
Koharu ăn no nê thì trả tiền rồi đi
Em vừa đi vừa ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Mọi thứ thay đổi rất nhiều khi em không ở đây
Chẳng hạn như đánh nhau nè, bây giờ mọi người sống vui vẻ và hạnh phúc lắm. Nhưng như này làm Koharu ngứa hết cả người, ở Tokyo 1 ngày đánh nhau cũng trên dưới 8 lần
Giờ về đây yên bình quá, với lại thiếu người để tẩn làm em thấy hơi chán
Lòng nghĩ vậy thôi chứ cặp mắt thì dáo dác nhìn mọi thứ, con ngươi co giãn liên tục, những đốm trắng long lanh xuất hiện nhiều như những vì sao trên trời
Đi nãy giờ Koharu mới nhớ ra 2 chuyện quan trọng
Chuyện thứ nhất là em cần tìm lại người quen ở đây
Chuyện thứ 2 là em bỏ quên điện thoại ở nhà rồi, giờ mà đi lạc nữa là ăn cám thay cơm
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
*Sao mà khổ dữ vậy nè*
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
*Có cái điện thoại cũng quên, rồi làm ăn gì được*
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
//Cúi thấp đầu thở dài//
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
NovelToon
Tội nghiệp cái điện thoại, chủ của nó thì háo hức đi khắp nơi, hỏi thăm mọi nhà về bạn cũ
Còn nó thì đang bị vũ bão khủng bố ở nhà
Không biết ai mới là người khổ đây
Sau khi hỏi thăm khoảng 24 nhà, Koharu đã tìm được thông tin về bạn cũ
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
//Đang đi theo địa chỉ được hướng dẫn//
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
*Lúc mới đầu hỏi người ta có hơi ngại, mà người ở đây nhiệt tình quá làm mình cũng liệu theo*
Koharu dừng lại trước 1 quán cà phê, em ngẩng đầu lên nhìn bảng hiệu rồi nhìn vào bên trong không gian quán
Sau khi chắc chắn đây đúng là nơi cần tìm thì Koharu mới bước vào
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
*Nơi này bây giờ lạ quá, chẳng còn nhận ra ai luôn, đường đi cũng lạ nữa*
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
//Mở cửa quán bước vào//
Leng keng
???
???
Xin chào quý khách!
???
???
Quý khách cần gì ạ?
Koharu nghe thế thì đứng lại suy nghĩ 1 chút, rồi mới bước lại ghế ngồi
Tầm 1 phút sau, em cười híp mắt nói với cô gái
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
Cho tớ 1 ly sinh tố dâu nhé!
???
???
Được thôi, đợi tớ 1 lát nhé
Koharu không đáp, em khẽ gật đầu nhẹ. Cô nàng kia nói xong thì xoay người lại để lấy nguyên liệu
Không gian quán im lặng, tiếng máy xay vang lên phá vỡ sự yên ắng ấy. Cô nàng chăm chú làm nên không biết rằng, có 1 cặp mắt dịu dàng nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt ấy chỉ dành riêng cho mỗi cô mà thôi
Ly sinh tố được làm xong, cô nàng đặt nó xuống trước mặt Koharu
???
???
Của quý khách ạ, chúc ngon miệng
Cô không quên nở 1 nụ cười vui vẻ với khách hàng, điều đó làm Koharu không nhịn được mà lên tiếng trêu chọc
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
Nè cậu gì đó ơi
???
???
Sao vậy ạ? Có vấn đề gì sao?
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
Ừm... đúng đó!
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
Cậu xay sinh tố này bằng gì đấy?
???
???
Tớ dùng dâu và sữa,...
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
Vậy sao...
Koharu hơi cúi thấp đầu, tay cầm muỗng khuấy nhẹ theo thành của ly dâu
???
???
Cậu có vấn đề gì với nguyên liệu của tớ sao?
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
Đúng rồi
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
Cậu xay ly này bằng dâu, còn tớ thì say cậu rồi
Koharu nói xong thì cười hì hì, gương mặt dễ thương hiện lên vài phần ranh mãnh
Cô gái nghe xong gương mặt đỏ bừng lên, 1 loạt kí ức cũng chạy sượt qua tâm trí cô
???
???
A-Aoyama Koharu đúng không?
???
???
Là cậu sao?
Koharu khẽ gật nhẹ đầu, môi vẫn còn giữ nụ cười tươi tắn ban nãy
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
Xin lỗi nhé
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
Lúc đó tớ đi vội quá
Aoyama Koharu
Aoyama Koharu
Không kịp tạm biệt Kotoha đàng hoàng gì hết...
Tachibana Kotoha
Tachibana Kotoha
T-tớ-
Tachibana Kotoha
Tachibana Kotoha
Tớ nhớ Koharu chết mất!!!
Kotoha đôi mắt rưng rưng, khóe mắt hơi đỏ lên vội chạy đến ôm chầm lấy em
Koharu đưa 1 tay lên ôm lại, tay kia vỗ về an ủi cô

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play