𓇼 ⋆.˚ 𓆉 𓆝Chap 2 𓇼 ⋆.˚ 𓆝⋆.˚ 𓇼

Hphuongg
Hphuongg
\\ra hiệu bằng ánh mắt\\ // Hành động// * suy nghĩ* "thì thầm" ( dịch nghĩa) {Lưu ý}
Hphuongg
Hphuongg
Cảm ơn vì đã đọc truyện của tớ 💓
______𝖇𝖊𝖌𝖎𝖓______
7 năm sau
Duy, Kiều, An vừa đúng tuổi trăng tròn
Hôm đó cả ba rủ nhau qua nhà Duy ăn cơm vừa bước tới của Duy cảm thấy có gì đó rất lạ căn nhà hôm nay im ắng lạ thường
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má ơi An với Kiều qua tới rồi nè má
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má..má ơi
Mặc cho em gọi bao nhiêu căn nhà vẫn im ắng chẳng có tiếng phản hồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có khi nào má mày đang mần ở nhà sau nên không nghe mày gọi hong
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Chắc vậy// hơi hoảng bước vội vào nhà//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
//Đi theo sau em //
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// đi theo em//
Bụp!
Con cá em và đám bạn vừa câu được sáng nay bị em làm rơi xuống mặt đất phát ra một âm thanh khô khốc
Trước mặt em là bà Hoàng bà nằm đó cơ thể cứng đờ chẳng còn chút hơi thở
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má!!
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// lao tới ôm bà Hoàng//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Gì Hai !!! (mẹ Duy)
Pháp Kiều
Pháp Kiều
// chạy tới chỗ em//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đưa gì đi tới chỗ thầy lang nhanh đi
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// Rung rẩy cùng An đỡ Bà Hoàng đi//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
// đi theo sau//
Nhà thầy lang
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Mẹ con...
Thầy lang
Thầy lang
Bà ấy mất rồi// cụp mắt xuống//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// quỳ sụp xuống//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// Òa khóc//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má.. má ơi tại má giận con nên má mới giả bộ vậy thôi phải không má
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má còn khỏe lắm mà má ơi
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má dậy với con đi má con còn chưa kịp báo hiếu cho má mà má
Pháp Kiều
Pháp Kiều
//Đi tới chỗ em//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
// Thở dài//Thôi mày đừng buồn nữa
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Gì hai đi rồi cũng coi như được thanh thản không phải chịu khổ nữa
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Kiều nói đúng đó mày cứ khóc như vậy gì sao yên lòng mà đi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// lau nước mắt//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// lấy tay áo lau nước mắt//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Ừ tao biết rồi
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// ngước nhìn bà Hoàng//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Để con tiễn má lần cuối nhen má
Em đưa x.á.c bà Hoàng về an táng hàng xóm xung quanh cũng thấy thương mà qua phụ
Đám tang của má em gần như đông đủ chỉ duy một người là chẳng thấy mặt
Người đó là ông Hoàng là người em gọi bằng tía
Đến tận khuya khi tất cả đã về hết chỉ còn lại em là cái q.u.a.n t.à.i lạnh lẽo
Lúc này ông Hoàng mới chân nọ đá chân chiêu trở về
ông Hoàng
ông Hoàng
Nè mày làm gì mà ngồi đó đầu tóc bù xù thấy gớm vậy
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Tía.. tía ơi má mất rồi tía// rưng rưng//
ông Hoàng
ông Hoàng
Có vậy cũng làm quá lên c.h.ế.t rồi thì đỡ một miệng ăn có sao
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Tía sao tía nói vậy đó là má con là vợ tía đó // hơi to tiếng//
ông Hoàng
ông Hoàng
Thì sao mày đừng quên mày là con tao đó mày đừng có nhân cơ hội này mà trèo lên đầu tao ngồi
ông Hoàng
ông Hoàng
Thứ con cái hư đốn
ông Hoàng
ông Hoàng
// Bỏ vào trong//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// òa khóc//
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Má ơi sao má không cho con theo với ở đây chẳng ai cần con nữa hết
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao cần// đi tới//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tao nữa
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Sao..sao hai đứa bây chưa ngủ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thấy mày buồn tụi tao ngủ cũng chẳng yên
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mà nè có gì buồn phải kể với tụi tao đó
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đừng có suy nghĩ vẩn vơ rồi làm chuyện dại dột
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mày mà có chuyện gì là tụi tao sống sao nổi
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Tụi bây còn gia đình mà thiếu tao có sao đâu chứ
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Vậy sao được mày là gia đình của tụi tao mà
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Với nhà tao tan đàn xẻ nghé hết rồi chỉ còn lại tao với em tao thôi chứ còn ai đâu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Còn nhà tao thì tía tao cũng mất rồi còn tao với má thôi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Má tao già rồi chẳng biết sống được bao lâu chỉ còn tao với tụi bây nương nhau mà sống
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
// ngước mắt lên nhìn An và Kiều//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nên nhớ đừng có bỏ tụi tao đó nha
Hoàng Đức Duy( em)
Hoàng Đức Duy( em)
Ưm // gật đầu mạnh một cái//
Nói rồi cả ba mỉm cười mà nhìn nhau cả ba nói chuyện rom rả rồi thiếp đi lúc nào chẳng hay
Cái nét mộc mạc của người miền quê là thế họ sẵn sàng lấy nổi đau của mình ra để an ủi người khác dù trong lòng mình cũng chẳng khá hơn
__________𝕰𝖓𝖉___________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play