• [ 12cs | 12 Cung Hoàng Đạo ] Đừng Chết - Nt.

• [ 12cs | 12 Cung Hoàng Đạo ] Đừng Chết - Nt.

. Quá khứ của Kim Ngưu

Znn - tác giả
Znn - tác giả
Hello hello
Znn - tác giả
Znn - tác giả
Đây không phải là truyện bình thường.
Znn - tác giả
Znn - tác giả
Mà là ngoại truyện của bộ Đừng Chết
Znn - tác giả
Znn - tác giả
Ở đây sẽ có những cảnh mà không có chính thức trong truyện.
Znn - tác giả
Znn - tác giả
Giải thích khúc mắc, trả lời câu hỏi
Znn - tác giả
Znn - tác giả
Ai mà biết truyện qua ngoại truyện thì vào check acc mình đọc truyện chính nhé.
...
Kim Ngưu lớn lên trong một gia đình vắng bóng tình thương, không có hơi ấm của ba, cũng chẳng nhận được yêu thương từ mẹ.
ba mẹ cô đã ly hôn từ lâu, và không ai trong hai người muốn giữ cô bên mình.
Cuối cùng, chính bà nội là người dang tay đón nhận và nuôi nấng cô.
Kim Ngưu yêu bà nội bằng tất cả tấm lòng.
Dù sống trong một ngôi nhà nghèo, nơi từng góc nhỏ đều nhuốm màu thời gian, cô vẫn cảm thấy đủ đầy bởi tình thương vô điều kiện từ bà.
Ông nội đã mất từ thời chiến, để lại một mình bà gồng gánh tất cả.
Từ khi Kim Ngưu còn bé, bà đã dồn hết yêu thương để lấp đầy khoảng trống do ba mẹ để lại.
Với bà, Kim Ngưu là cả thế giới. và bà chưa từng tiếc bất cứ điều gì cho đứa cháu gái bé bỏng của mình.
Đường Nguyệt Kim Ngưu | nhỏ
Đường Nguyệt Kim Ngưu | nhỏ
Bà ơi. Ba mẹ con đâu rồi ạ?
Lúc chỉ mới lên năm, Kim Ngưu còn quá nhỏ để hiểu vì sao ba mẹ không ở bên nhau nữa, càng không biết đến những cuộc cãi vã đã đẩy họ đến bờ vực ly hôn.
Trong khi thế giới của người lớn rạn nứt, cô bé lại lặng lẽ được bà nội đón về nuôi
Bắt đầu một tuổi thơ khác thiếu vắng cha mẹ, nhưng có vòng tay ấm áp của bà chở che.
nhân vật phụ | ẩn
nhân vật phụ | ẩn
Bà Ngưu : Cháu gái.. ba mẹ cháu chỉ nhờ bà chăm thôi. Ba mẹ sẽ về với cháu mà.
Đó là một lời nói dối đầy cay đắng, tàn nhẫn đến đau lòng.
Thế nhưng, Kim Ngưu khi ấy chỉ là một cô bé ngây thơ, trong trẻo như giọt sương mai.
Cô chẳng hề hay biết rằng, đằng sau sự im lặng của người lớn là sự thật phũ phàng
Cô đã bị bỏ rơi.
Đường Nguyệt Kim Ngưu | nhỏ
Đường Nguyệt Kim Ngưu | nhỏ
Bà nội ơi, nào ba mẹ con đến rước vậy ạ?
Đường Nguyệt Kim Ngưu | nhỏ
Đường Nguyệt Kim Ngưu | nhỏ
đã hai năm rồi.. Ba mẹ không thương con nữa sao?
nhân vật phụ | ẩn
nhân vật phụ | ẩn
Bà Ngưu : Không đâu con.. Ba mẹ của con thương con lăm.
nhân vật phụ | ẩn
nhân vật phụ | ẩn
Bà Ngưu : Chỉ là..
Năm chín tuổi, sự thật tàn nhẫn cuối cùng cũng được phơi bày.
Kim Ngưu biết rằng mình đã bị ba mẹ bỏ rơi từ cái ngày còn là cô bé lên năm.
Cô không còn là đứa trẻ ngây thơ tin rằng ba mẹ chỉ tạm xa, rằng một ngày nào đó họ sẽ quay lại..
mỉm cười ôm cô vào lòng như thuở còn yêu thương.
Hóa ra, suốt những năm tháng ấy… cô chỉ đang chờ đợi trong vô vọng, cho một điều chưa từng tồn tại.
Kim Ngưu chưa từng quen với việc đòi hỏi.
Cô bé sớm nhận ra đôi tay bà đã nhăn nheo vì gánh gồng quá nhiều năm tháng.
Biết bà khổ cực, Kim Ngưu chọn cách ngoan ngoãn và im lặng, như một thói quen tự hình thành trong thiếu thốn, như một cách để không trở thành gánh nặng thêm cho người duy nhất còn ở lại bên cô.
Đường Nguyệt Kim Ngưu | nhỏ
Đường Nguyệt Kim Ngưu | nhỏ
[ nhìn chằm chằm xe bán kem ] ...
nhân vật phụ | ẩn
nhân vật phụ | ẩn
Bà Ngưu : Sao vậy? Kim Ngưu. Con muốn ăn kem sao
Kim Ngưu rất muốn ăn kem.
Đường Nguyệt Kim Ngưu | nhỏ
Đường Nguyệt Kim Ngưu | nhỏ
Dạ không ạ..
Bà của Kim Ngưu xoa nhẹ đầu của Kim Ngưu
..
Kim Ngưu không muốn bà phải khổ thêm vì mình.
Cô bé gồng mình lớn lên, nỗ lực học tập không ngơi nghỉ trở thành học sinh giỏi suốt những năm trung học và cấp ba.
Trong tim cô vẫn giữ một giấc mơ riêng, nhỏ bé mà rực rỡ.
Trở thành diễn viên, đứng dưới ánh đèn sân khấu, kể lại những câu chuyện đời bằng chính cảm xúc của mình.
Năm Kim Ngưu tròn mười sáu tuổi, bà quyết định âm thầm chuẩn bị một món quà bất ngờ điều mà suốt bao năm qua chưa từng làm được.
Vì nghèo khó, Kim Ngưu chưa từng có một sinh nhật trọn vẹn.
Những ngọn nến, chiếc bánh nhỏ hay lời chúc đơn giản.. đối với cô chỉ là điều xa xỉ trong ký ức tuổi thơ.
nhân vật phụ | ẩn
nhân vật phụ | ẩn
Bà Ngưu : chúc mừng sinh nhật cháu gái của bà!
Bàn tay gầy gò, làn da nhăn nheo của bà run run nâng chiếc bánh kem không lớn, cũng chẳng quá nhỏ.
Trên mặt bánh, dòng chữ vụng về được viết bằng kem trắng "Chúc mừng sinh nhật Kim Ngưu , 16 tuổi."
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Đường Nguyệt Kim Ngưu
[ Kim Ngưu đang ngồi trên bàn học, nghe tiếng của bà thì quay sang ]
Nói không bất ngờ là nói dối.
Nói không xúc động là dối mình.
Kim Ngưu tròn mắt nhìn chằm chằm vào chiếc bánh kem trên tay bà.
Bà nội khẽ mỉm cười, nụ cười dịu dàng nhưng mỏi mệt của những năm tháng dài gồng gánh.
Kim Ngưu mím chặt môi, ánh mắt bất giác đỏ hoe, trong tim dâng lên một cảm xúc nghẹn ngào
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Bà à.. Tại sao lại mua bánh kem vậy chứ?
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Con không cần đâu, tốn tiền lắm.
nhân vật phụ | ẩn
nhân vật phụ | ẩn
Bà Ngưu : Không sao đâu, đây là điều xứng đáng dành cho con
Bà dịu dàng nói, ánh mắt ấm áp nhìn Kim Ngưu.
nhân vật phụ | ẩn
nhân vật phụ | ẩn
Con đã cố gắng học hành chăm chỉ, lại luôn ngoan ngoãn. Những năm trước bà không thể tổ chức sinh nhật cho con, bà xin lỗi.
Bà khẽ thở ra một hơi, tay vẫn run run giữ lấy chiếc bánh.
nhân vật phụ | ẩn
nhân vật phụ | ẩn
Giờ thì, cầm lấy bánh kem đi con, tay bà mỏi lắm rồi đấy.
Năm mười sáu tuổi, lần đầu tiên trong đời, Kim Ngưu có một buổi sinh nhật trọn vẹn.
Không rực rỡ, không đông người chỉ có cô và bà, cùng chiếc bánh nhỏ run rẩy trong tay bà nội.
Nhưng với Kim Ngưu, khoảnh khắc ấy đủ để lấp đầy những năm tháng thiếu thốn. Cô thật sự hạnh phúc
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Đường Nguyệt Kim Ngưu
"con yêu bà.."
Cuối cùng, mọi nỗ lực không ngừng nghỉ của Kim Ngưu cũng được đền đáp.
Cô đỗ vào đại học, và quan trọng hơn cả, đó chính là ngành cô hằng ao ước, diễn viên.
Giấc mơ từng ấp ủ trong những năm tháng thiếu thốn giờ đã bước đầu trở thành hiện thực.
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Bà ơi! Con đỗ đại học rồi! [ Vui mừng ]
Kim Ngưu bước vào ngôi nhà nhỏ thân thuộc, tay cầm tờ giấy báo đỗ đại học , nguyện vọng một, giấc mơ mà cô đã theo đuổi suốt bao năm.
Nhưng khi vừa đặt chân vào cửa, cô khựng lại.
Đôi mắt mở to, sững sờ
Tờ giấy trên tay rơi xuống đất, nhẹ tênh… như chính hơi thở trong lồng ngực cô vừa bị rút cạn.
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Đường Nguyệt Kim Ngưu
BÀ ƠI!!
Ngày Kim Ngưu nghĩ rằng mình hạnh phúc nhất, lại hóa ra là ngày tàn nhẫn nhất cuộc đời cô.
Niềm vui khi cầm tờ giấy báo đỗ đại học còn chưa kịp lan tỏa, cô đã thấy bà nội ngã quỵ trên sàn nhà lạnh buốt.
Tiếng gọi cấp cứu vang lên trong hoảng loạn, trong những ngón tay run rẩy và đôi mắt nhòa nước.
Và rồi, chẩn đoán được đưa ra. Bà bị ung thư giai đoạn hai.
Niềm vui bị bóp nghẹt chỉ trong khoảnh khắc, như thể định mệnh cố tình trêu ngươi cô gái nhỏ vừa chạm tới ánh sáng.
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Đường Nguyệt Kim Ngưu
[ nắm chặt tay bà nội trên giường bệnh ] bà có dấu hiệu..hức..tại sao bà không nói với con..
nhân vật phụ | ẩn
nhân vật phụ | ẩn
Bà Ngưu : Kim Ngưu, ngoan nhé..
nhân vật phụ | ẩn
nhân vật phụ | ẩn
Bà không dám nói sớm, vì sợ con lo lắng mà lơ là việc thi cử.
nhân vật phụ | ẩn
nhân vật phụ | ẩn
Bà chỉ muốn con được toàn tâm toàn ý bước vào cánh cổng đại học, không bị gánh nặng nào níu lại, nhất là vì bà.
Chi phí điều trị quá lớn, vượt xa khả năng của hai bà cháu.
Nhưng Kim Ngưu không cho phép mình gục ngã.
Vừa theo học ngành diễn viên tại đại học, cô vừa tranh thủ mọi cơ hội thực tập, đóng vai phụ, làm thêm, tất cả chỉ để gom góp từng đồng cứu bà.
Với cô, mỗi ngày trôi qua là một cuộc chạy đua giành giật bà khỏi tay số phận.
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Đường Nguyệt Kim Ngưu
"Bà ơi, cố lên.. con sẽ cứu được bà"
Sau bao nỗ lực, Kim Ngưu cuối cùng cũng được bước lên sân khấu, ánh đèn rọi xuống cô, tiếng vỗ tay vang dội như sóng tràn qua từng hàng ghế.
Chỉ sau một đêm, cô được biết đến, được yêu mến và tung hô.
Nhưng hào quang ấy không thể đổi lấy thời gian. Số tiền kiếm được vẫn chưa đủ..
Và rồi, tin dữ đến như nhát dao cuối cùng, bệnh của bà đã bước sang giai đoạn cuối.
Ung thư lan rộng, không còn cách nào cứu chữa.
nhân vật phụ | ẩn
nhân vật phụ | ẩn
Bà Ngưu : khi không có bà.. Con nhớ..khụ khụ, con phải cố gắng chăm sóc cho bản thân mình tốt, đừng có bỏ bê bản thân mình nhé..
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Bà! bà đừng nói vậy mà..con xin bà..
nhân vật phụ | ẩn
nhân vật phụ | ẩn
Kim Ngưu, bà muốn về nhà..
Đường Nguyệt Kim Ngưu
Đường Nguyệt Kim Ngưu
được.. Con sẽ dẫn bà về nhà..
Ung thư giai đoạn cuối ,gần như không còn hy vọng nào để níu kéo.
Sau khi làm thủ tục xuất viện cho bà, Kim Ngưu gác lại tất cả.
Dù là công việc quan trọng hay cơ hội đang đến, cô đều buông tay.
Bởi thời gian còn lại bên bà giờ đây quý hơn mọi thứ từng phút, từng giây đều là vàng bạc.
Bác sĩ nói bà có thể sống vài tháng, lâu nhất cũng chỉ một năm.
Kim Ngưu không rời nửa bước, ngày ngày chăm sóc, cùng bà trò chuyện, đẩy chiếc xe lăn đưa bà đi dạo dưới nắng chiều.
Như thể cô muốn gom góp hết yêu thương còn sót lại, để bù đắp cho những năm tháng bà từng hy sinh vì mình.
Nhân vật phụ | ẩn
Nhân vật phụ | ẩn
Đây là lá thư mời.
...
Nhân vật phụ | ẩn
Nhân vật phụ | ẩn
Phần thưởng là tiền và một điều ước.
...
Nhân vật phụ | ẩn
Nhân vật phụ | ẩn
Hãy suy nghĩ kĩ nhé cô gái.
...
Bà ơi.. Con có cơ hội rồi.
Con sẽ cứu được bà.
Bà hãy chờ con.
Hot

Comments

bnhgau

bnhgau

Truyện này bà lấy ý tưởng bnhieu bộ phim vậy=)) tui thấy giống nhiều thứ lắm

2025-08-07

1

𝑲𝒉𝒊𝒆̂́𝒕

𝑲𝒉𝒊𝒆̂́𝒕

S cậu nghĩ ra yt độc quá v, còn hấp dẫn nữa 😭

2025-08-07

1

Toàn bộ
Chapter
Chapter

Updated 1 Episodes

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play