| ĐN Youkai Gakkou No Sensei Hajimemashita/Yohaji | Yocasta

| ĐN Youkai Gakkou No Sensei Hajimemashita/Yohaji | Yocasta

1.

° ° °
Em - 𝑲𝒐𝒏𝒉𝒆𝒊𝒌𝒂
Người ta kể rằng, vào một ngày biển động lớn ngoài khơi Wakayama, một con tàu nhỏ chở gia đình ngư dân bị lật trong cơn giông đêm. Khi chạy đến thì cả làng chỉ nghe thấy tiếng một người phụ nữ gào lên điên cuồng mặc cho nước biển đang từ từ nuốt chửng bà xuống đáy
" 𝐶𝑜𝑛 𝑔𝑎́𝑖 𝑡𝑜̂𝑖, 𝑐𝑜𝑛 𝑏𝑒́ 𝑣𝑎̂̃𝑛 𝑐𝑜̀𝑛 𝑡ℎ𝑜̛̉ ! 𝐿𝑎̀𝑚 𝑜̛𝑛 𝑐𝑢̛́𝑢 𝑛𝑜́ 𝑣𝑜̛́𝑖 !!! "
Nhưng tiếc thay
Sóng to hơn lời cầu xin. Và đứa trẻ – một bé gái mới 4 tuổi, với chiếc áo yukata nhỏ thêu hoa biển, biến mất cùng với những đợt sóng của biển cả.
Ba hôm sau, dân làng phát hiện một cái vỏ sò to như mặt người dạt vào bờ. Trên đó, có một dòng tóc ướt dài bạc trắng – và một đôi mắt đỏ rực như màu của máu, đang nhìn lên từ lớp nước đọng lại.
𝑲𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒂𝒊 𝒅𝒂́𝒎 𝒄𝒉𝒂̣𝒎 𝒗𝒂̀𝒐
2 năm sau, trong ngôi làng chài ấy, có một cô bé lạ mặt vẫn xuất hiện mỗi đêm trăng tròn. Nàng không nói, không cười, chỉ ngồi một mình trên mỏm đá lặng người nhìn ra vùng biển xa xăm. Dáng người nhỏ nhắn, tóc dài bạc trắng như sương biển, da xanh nhạt như ánh trăng hắt lên từ mặt nước. Đôi mắt đỏ như san hô vỡ. Người già trong làng gọi cô là ‘𝑲𝒐𝒏𝒉𝒆𝒊𝒌𝒂’, nghĩa là "Hồn Cá Biển”
‘ Đ𝑜́ 𝑙𝑎̀ 𝑐𝑜𝑛 𝑏𝑒́ 𝑛𝑎̆𝑚 𝑥𝑢̛𝑎 – 𝑠𝑜̂́𝑛𝑔 𝑑𝑎̣̂𝑦 𝑡𝑢̛̀ đ𝑎́𝑦 𝑠𝑎̂𝑢 𝑐𝑢̉𝑎 đ𝑎̣𝑖 𝑑𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 . . . ’
Trẻ con trong làng bắt đầu truyền miệng về những tin đồn về đứa trẻ ấy
" 𝐶ℎ𝑖̣ 𝑎̂́𝑦 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ đ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝑘ℎ𝑖𝑒̂̉𝑛 𝑠𝑜́𝑛𝑔 𝑏𝑖𝑒̂̉𝑛 ! 𝐿𝑢́𝑐 𝑐ℎ𝑖̣ 𝑏𝑢𝑜̂̀𝑛, 𝑐𝑎́ 𝑐ℎ𝑒̂́𝑡 𝑑𝑎̣𝑡 𝑏𝑜̛̀ "
Người lớn thì tán nhám về những tin đồn chưa biết thực hư ra sao
" 𝑀𝑜̂̃𝑖 𝑙𝑎̂̀𝑛 𝑎𝑖 𝑐ℎ𝑎̣𝑚 𝑣𝑎̀𝑜 𝑡𝑎𝑦 𝑐𝑜𝑛 𝑏𝑒́, đ𝑒̂̀𝑢 𝑛𝑎̆̀𝑚 𝑚𝑒̂ 𝑚𝑎𝑛 𝑠𝑜̂́𝑡 𝑐𝑎𝑜 𝑏𝑎 𝑛𝑔𝑎̀𝑦. "
Một đứa trẻ - chỉ vỏn vẹn 6 tuổi bị cả dân làng ghét bỏ, xa lánh, khinh miệt sống đời đời với các mác ‘Đ𝒊𝒆̂̀𝒎 𝒈𝒐̛̃’
Dù vậy, cô bé không hề làm hại ai. Thay vào đó, cứ đêm đến, cô lại lặng lẽ thả những mảnh vỏ sò về lại ra biển, thì thầm với đại dương một lời nói mà trước kia đã được lặp đi lặp lại rất nhiều lần
" 𝐵𝑎 𝑚𝑒̣ . . . 𝑐𝑜́ 𝑛𝑔ℎ𝑒 𝑡ℎ𝑎̂́𝑦 𝑐𝑜𝑛 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 . . .? "
Không một lời đáp lại
Sóng vẫn đánh, bình minh dần ló rạng, ánh nắng mặt trời từ từ hiện ra để sưởi ấm cho chúng sinh
Nhưng
Lòng em vẫn lạnh đến lạ thường
Dáng vẻ của đứa trẻ không được yêu thương - chính là thứ mà không một ai muốn bắt chước
. . .
𝑲𝒐𝒏𝒉𝒆𝒊𝒌𝒂 - là oni, là điểm gỡ của các ngư dân và các thủy thủ Nhưng cô bé cũng là hơi thở, là trái tim, là mối liên kết của những linh hồn bị quên lãng bởi đại dương xanh, là cầu nối của nỗi cô đơn, mất mát, nhưng cũng là biểu tượng của sự bảo vệ lặng thầm.
Người ta truyền tai nhau rằng :
𝑽𝒂̀𝒐 𝒏𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 đ𝒆̂𝒎 𝒕𝒉𝒂𝒏𝒉 𝒈𝒊𝒐́ 𝒎𝒂́𝒕, 𝒏𝒆̂́𝒖 𝒍𝒂̆́𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒉𝒆 𝒌𝒚̃, 𝒔𝒆̃ 𝒏𝒈𝒉𝒆 𝒕𝒉𝒂̂́𝒚 𝒕𝒊𝒆̂́𝒏𝒈 𝒉𝒂́𝒕 𝒏𝒉𝒐̉ 𝒃𝒂̆̀𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒖̛́ 𝒕𝒊𝒆̂́𝒏𝒈 𝒌𝒚̀ 𝒍𝒂̣, 𝒗𝒐̣𝒏𝒈 𝒕𝒖̛̀ 𝒑𝒉𝒊́𝒂 𝒄𝒉𝒂̂𝒏 𝒕𝒓𝒐̛̀𝒊 . . .
: 𝑁ℎ𝑜́𝑐 𝑙𝑎̀ 𝑎𝑖?
" 𝐾ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑏𝑖𝑒̂́𝑡 "
: Đ𝑒̂𝑚 𝑟𝑜̂̀𝑖 𝑠𝑎𝑜 𝑙𝑎̣𝑖 𝑛𝑔𝑜̂̀𝑖 𝑜̛̉ đ𝑎̂𝑦? 𝑁ℎ𝑜́𝑐 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑎̂́𝑦 𝑙𝑎̣𝑛ℎ 𝑠𝑎𝑜?
" 𝐾ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑙𝑎̣𝑛ℎ, 𝑜̛̉ đ𝑎̂𝑦 𝑣𝑜̛́𝑖 𝑏𝑎 𝑚𝑒̣ "
Một người đàn ông lạ mặt, từ đâu xuất hiện rồi ngang nhiên bước vào cuộc đời em - như một làn gió lạ thổi qua, nhưng
: 𝑁ℎ𝑜́𝑐 . . . 𝑀𝑢𝑜̂́𝑛 𝑐𝑜́ 𝑛ℎ𝑎̀ 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 ?
" 𝑁ℎ𝑎̀? 𝑁𝑜́ 𝑙𝑎̀ 𝑔𝑖̀ ? "
Em không ngăn lại
Em không biết anh
Cảm giác anh mang lại - rất quen
Em nép sang một bên nhường lối cho anh, cho anh một cơ hội bước vào cuộc đời của em
°
: 𝑁ℎ𝑎̀ 𝑙𝑎̀ 𝑛𝑜̛𝑖 𝑡𝑎 𝑡ℎ𝑢𝑜̣̂𝑐 𝑣𝑒̂̀, 𝑛𝑜̛𝑖 𝑚𝑎̀ 𝑛ℎ𝑜́𝑐 𝑠𝑒̃ đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 𝑦𝑒̂𝑢 𝑡ℎ𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔, 𝑠𝑒̃ 𝑐ℎ𝑜̛̉ 𝑐ℎ𝑒 𝑣𝑎̀ 𝑐ℎ𝑜̛̀ đ𝑜̛̣𝑖 – 𝑑𝑢̀ 𝑐𝑜́ đ𝑖 đ𝑎̂𝑢 ℎ𝑎𝑦 𝑡𝑟𝑜̛̉ 𝑡ℎ𝑎̀𝑛ℎ 𝑎𝑖 đ𝑖 𝑐ℎ𝑎̆𝑛𝑔 𝑛𝑢̛̃𝑎 - ‘ 𝑛ℎ𝑎̀ ’ 𝑠𝑒̃ 𝑙𝑢𝑜̂𝑛 𝑙𝑎̀ 𝑛𝑜̛𝑖 đ𝑒̂̉ 𝑛ℎ𝑜́𝑐 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑛𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 𝑡𝑢̛̣𝑎 𝑣𝑎̀𝑜.
"𝑂̛̉ đ𝑜́ . . . 𝑇𝑎 𝑠𝑒̃ đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 ℎ𝑎̣𝑛ℎ 𝑝ℎ𝑢́𝑐 𝑐ℎ𝑢̛́ ? "
: 𝐶𝑜́, 𝑡𝑎 𝑐ℎ𝑎̆́𝑐 𝑐ℎ𝑎̆́𝑛 𝑟𝑎̆̀𝑛𝑔 𝑠𝑒̃ 𝑐𝑜́
: ‘ 𝐻𝑎̣𝑛ℎ 𝑝ℎ𝑢́𝑐 ’ 𝑚𝑎̀ 𝑛ℎ𝑜́𝑐 đ𝑎𝑛𝑔 𝑡𝑖̀𝑚 𝑘𝑖𝑒̂́𝑚, 𝑡𝑎 𝑠𝑒̃ 𝑡𝑟𝑎𝑜 𝑐ℎ𝑜 𝑛ℎ𝑜́𝑐 - ℎ𝑢̛́𝑎 đ𝑎̂́𝑦
Thứ duy nhất đáp trả anh chỉ có tiếng sóng vồ vập, tiếng gió rít lên từng hồi mang đến cái lạnh đến thấu xương
Nhưng
Em vẫn ngồi đó, không đáp lời, không nhìn anh, không một chút động tĩnh. Thay vào đó em lại hướng mắt về phía đại dương xa xăm kia
" 𝑁𝑔𝑢̛𝑜̛𝑖 𝑙𝑎̀ 𝑎𝑖 ? 𝑆𝑎𝑜 𝑙𝑎̣𝑖 𝑚𝑢𝑜̂́𝑛 𝑔𝑖𝑢́𝑝 𝑡𝑎 ? "
: 𝑇𝑎 𝑙𝑎̀ ‘‘ 𝑨𝒔𝒉𝒊𝒚𝒂 𝑫𝒐𝒖𝒎𝒂𝒏 ’’ - 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑠𝑎𝑢 𝑛𝑎̀𝑦 𝑠𝑒̃ 𝑚𝑎𝑛𝑔 𝑙𝑎̣𝑖 ℎ𝑎̣𝑛ℎ 𝑝ℎ𝑢́𝑐 𝑐ℎ𝑜 𝑛ℎ𝑜́𝑐
: 𝐶ℎ𝑎̂́𝑝 𝑛ℎ𝑎̣̂𝑛 𝑡𝑎 𝑐ℎ𝑢̛́ ?
Một bàn tay khẽ đưa ra trước mặt em
Không đáp lại, chỉ lặng lẽ nhìn bàn tay ấy được chìa ra
Rồi
" 𝑁𝑔𝑢̛𝑜̛𝑖 . . . 𝐾ℎ𝑜̂𝑛𝑔 đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 𝑡ℎ𝑎̂́𝑡 ℎ𝑢̛́𝑎 đ𝑎̂𝑢 đ𝑎̂́𝑦 "
Em đặt bàn tay mình lên tay hắn giọng khe khẽ vang lên
Không phải lời đồng ý hay từ chối đơn thuần chỉ là ‘ 𝐾ℎ𝑜̂𝑛𝑔 đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 𝑡ℎ𝑎̂́𝑡 ℎ𝑢̛́𝑎 ’
° ° °
End
Hot

Comments

ncog.lnoa

ncog.lnoa

Ối dồi ôi văn hay quá, đến h tui mới thấy chuyện cũ bà 😔

2025-08-19

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play