Chương 2

Tống Thanh – bước nhanh về phía anh, tay cầm theo một bức thư được gấp gọn. Cậu giơ ra trước mặt anh, cười cười:
NovelToon
Tống Thanh(bn thân na9)
Tống Thanh(bn thân na9)
“Đại ca, lại có người gửi thư tình cho anh nè.”
<Giang Kỳ> vẫn tựa lưng vào ghế, ánh mắt thờ ơ, giọng trầm thấp lạnh lùng vang lên...:
Giang Kỳ(na9)
Giang Kỳ(na9)
"Vứt đi"
<Tống Thanh> thoáng sững người, ngập ngừng nói:
Tống Thanh(bn thân na9)
Tống Thanh(bn thân na9)
"Nhưng... đại ca còn chưa đọc nó mà "
<Giang Kỳ> nghiêng đầu liếc cậu một cái, ánh nhìn sắc lạnh khiến Tống Thanh lập tức im bặt.
Giang Kỳ(na9)
Giang Kỳ(na9)
"Tôi bảo cậu vứt nó đi"
Tống Thanh(bn thân na9)
Tống Thanh(bn thân na9)
[Tống Thanh vội vàng gập đầu, lắp bắp]: "...Dạ vâng!"
<Tống thanh>Cậu nhanh tay nhét vội lá thư vào sọt rác bên cạnh, động tác lúng túng như sợ chậm một giây sẽ khiến Giang Kỳ khó chịu. Xong xuôi, Tống Thanh quay lại, cười trừ, cố làm dịu bầu không khí:
Tống Thanh(bn thân na9)
Tống Thanh(bn thân na9)
“Đại ca ghê thật đấy… gái xếp hàng dài mà anh chẳng buồn liếc mắt.”
Giang Kỳ(na9)
Giang Kỳ(na9)
Giang Kỳ không đáp, chỉ nhấc ly nước lên nhấp một ngụm. Đôi mắt anh khẽ nheo lại, ánh nhìn xa xăm như đang nghĩ đến điều gì đó… hoặc ai đó.
Không khí nhanh chóng trở lại như cũ, rộn ràng và náo nhiệt. Cả nhóm lại tiếp tục nói cười vui vẻ, tiếng cốc chạm cốc, tiếng nhạc hòa cùng những tràng cười giòn tan. Họ thi nhau chơi các trò uống phạt, đố vui, rồi hát hò ầm ĩ như chưa từng có phút giây im lặng nào vừa rồi.
Giang Kỳ vẫn ngồi đó, không quá tham gia nhưng cũng không rời đi. Anh quan sát cả đám cười đùa, đôi mắt lạnh lẽo ấy thỉnh thoảng lại ánh lên một chút dịu dàng – chỉ là thoáng qua, rất nhanh, chẳng ai kịp để ý.
Buổi tiệc ở quán bar kéo dài cho đến khuya. Ánh đèn dần mờ hơn, tiếng nhạc cũng dịu xuống. Mỗi người rồi cũng lần lượt ra về, mang theo chút men và vài câu chuyện chưa kể hết.
NovelToon
11h35 tối
Trên chiếc ô tô sang trọng lướt nhẹ qua con đường vắng lúc 11 giờ 35 phút đêm, Tống Thanh là người cầm lái, còn Giang Kỳ ngồi ở ghế phụ với tư thế thoải mái nhưng ánh mắt vẫn sắc lạnh, trầm tĩnh như thường lệ.
Chiếc xe là của Giang Kỳ – chẳng ai trong hội nghi ngờ điều đó – nhưng từ trước đến giờ, chỉ có đàn em được phép lái khi được anh cho phép. Đó là nguyên tắc bất thành văn.
Chiếc xe chầm chậm rẽ vào con đường nhỏ phía sau khu dân cư, nơi ánh đèn đường rải rác soi mờ mặt đường. Khi đi ngang một siêu thị nhỏ sắp đóng cửa, cả hai bất chợt chú ý đến một bóng người vừa bước ra từ trong.
NovelToon
Là một cô gái nhỏ nhắn, cao chừng 1m60, tay ôm theo đủ thứ túi lớn túi nhỏ – nào là bánh, sữa, mì gói, lon nước ngọt... Trông như thể cô đang đi mua đồ tích trữ cho cả tuần. Điều khiến họ chú ý hơn là cách cô bước đi: có chút khập khiễng, như thể chân đang bị thương, nhưng biểu cảm trên gương mặt thì bình thản đến kỳ lạ.
<Tống Thanh> liếc nhìn qua kính chắn gió, rồi khẽ chau mày, quay sang Giang Kỳ:
Tống Thanh(bn thân na9)
Tống Thanh(bn thân na9)
“Đại ca… nhìn quen quen không? Hình như là bạn học năm nhất trường bên cạnh. Chiều nay tụi mình vừa thấy – cái con nhỏ bị thương mà đi tỉnh bơ như không có gì đó.”
Giang Kỳ(na9)
Giang Kỳ(na9)
<giang kỳ> khẽ nói.."ừm"
Hot

Comments

𓍯_Tiểu_Ngọc_ ꒦꒷꒦꒷

𓍯_Tiểu_Ngọc_ ꒦꒷꒦꒷

Ôi ! Cuốn quá kem 🍓 ra tiếp chương mới đi ạ .

2025-08-05

1

bé kem

bé kem

hay ghê!❤️

2025-08-05

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play