Chapter 2

Tiếp chap.
Cuối giờ học ở trường tại sân sau của trường.
Nắng nghiêng, gió lùa khô rát. Bụi bám dọc theo bức tường cũ kỹ, nơi một nhóm nữ sinh đứng vây tròn. Không ai nói lớn, nhưng ánh mắt ai cũng sắc như dao.
Giữa vòng vây là một nam sinh lớp trên, áo sơ mi bung nút, tóc rối, tay che bụng. Mặt hắn tái mét, môi run lẩy bẩy. Mùi nước tăng lực vương vãi lẫn với mồ hôi và bụi đất.
Phương Thảo(bạn thân cô)
Phương Thảo(bạn thân cô)
Mày tưởng tụi tao dễ bị dụ lắm hả//xốc cổ áo+ép vào tường//
Diệu Huyền(bạn thân cô)
Diệu Huyền(bạn thân cô)
Tính chọc ghẹo rồi chuồn cho lẹ, xui nha//bẻ cổ tay+lừ mắt//
Ánh Nhật(bạn thân cô)
Ánh Nhật(bạn thân cô)
Ê Thanh Thảo, quay bên mặt phải nó đi, mặt trái máu me rồi //cười khẩy+gõ gõ điện thoại//
Thanh Thảo(bạn thân cô)
Thanh Thảo(bạn thân cô)
Được, tao quay clip kiểu điện ảnh luôn.
Thanh Thảo(bạn thân cô)
Thanh Thảo(bạn thân cô)
Nhạc nền khỏi cần, tiếng la là đủ//giơ điện thoại+lùi vài bước//
Cô đứng bên ngoài vòng vây, im lặng. Tay đút túi quần, mắt nheo lại vì nắng nhưng không che đi vẻ lạnh băng. Cô không cười, cũng không ngăn chỉ nhìn.
Phương Thảo(bạn thân cô)
Phương Thảo(bạn thân cô)
Mày có tin mai tao cho cả khối biết mặt không.
Phương Thảo(bạn thân cô)
Phương Thảo(bạn thân cô)
//đấm nhẹ vào vai đối phương//
Diệu Huyền(bạn thân cô)
Diệu Huyền(bạn thân cô)
Nhẹ thôi, lỡ nó xỉu sớm lại mất hứng//cười nửa miệng+đá nhẹ đầu gối//
Một lúc sau nhóm bạn cô đánh đập tên đó te tua. Thằng kia lồm cồm bò dậy, mặt mày lấm lem, hai tay run như sắp khóc tới nơi. Hắn ngước lên, ánh mắt vẫn chưa dám rời khỏi bóng cô.
Thảo Linh(cô)
Thảo Linh(cô)
Muốn xin lỗi thật thì đi tìm người mày hại, tụi tao không cần nghe.
Cô quay lưng đi, tiếng giày nện xuống nền xi măng nghe khô khốc, gọn gàng. Sau lưng, tụi bạn cũng lục tục bước theo. Không ai buồn nhìn lại.
Phương Thảo(bạn thân cô)
Phương Thảo(bạn thân cô)
nói thiệt nha, mấy đứa kiểu vậy sao còn tồn tại, ngu mà còn dai.
Ánh Nhật(bạn thân cô)
Ánh Nhật(bạn thân cô)
Tại sống lâu hơn tụi mình nên ngu sâu hơn, vậy mới bị đập.
Thanh Thảo(bạn thân cô)
Thanh Thảo(bạn thân cô)
Tao thấy tụi bây đánh hợp nhịp ghê, nhìn mà muốn đứng cổ vũ luôn á.
Phương Thảo(bạn thân cô)
Phương Thảo(bạn thân cô)
Hôm nay tụi mình ra tay nhẹ nhàng á, chưa tới mức nhập viện đâu.
Thảo Linh(cô)
Thảo Linh(cô)
Nhẹ nhàng vậy thôi, cho nó nhớ lâu.
Cô dừng lại ngay ngã rẽ hành lang, quay đầu nhìn tụi bạn phía sau. Tóc cô xõa xuống, bóng đổ dài dưới chân.
Thảo Linh(cô)
Thảo Linh(cô)
Tối đi đâu không, tao không muốn về nhà sớm.
Ánh Nhật(bạn thân cô)
Ánh Nhật(bạn thân cô)
Tao mới thấy quán pool mở lại á, chơi không
Thanh Thảo(bạn thân cô)
Thanh Thảo(bạn thân cô)
Tối nay tao rảnh, miễn là có nước đá và âm thanh to.
Diệu Huyền(bạn thân cô)
Diệu Huyền(bạn thân cô)
Chơi bể bill mà gặp tụi kia nữa thì khỏi nhún vai.
Phương Thảo(bạn thân cô)
Phương Thảo(bạn thân cô)
Gặp nữa thì cho chơi tiếp phần hai, tụi nó chưa biết sợ.
Thảo Linh(cô)
Thảo Linh(cô)
Gặp nữa cũng được, tao đang cần vận động.
Cả nhóm cười rộ lên, rồi cùng bước về phía cổng trường. Sân sau trở lại yên tĩnh như chưa từng xảy ra chuyện gì, chỉ còn mấy vết giày lấm đất và nắp chai nước lăn lóc chứng minh tất cả là thật.
Chuyển cảnh.
Chiều cùng ngày – Sân bay Tân Sơn Nhất
Nắng vàng chiếu nghiêng qua lớp kính sân bay, phản chiếu lên gương mặt em, cô gái với mái tóc dài màu nâu đậm, da trắng, đôi mắt mệt mỏi sau chuyến bay dài.
Em kéo vali bước ra khỏi cửa quốc tế, vừa ngáp nhẹ vừa đảo mắt tìm người thân. Chiếc hoodie trắng trùm đầu cộng với vẻ lơ ngơ khiến người khác dễ tưởng em là khách du lịch lạc đường.
Từ xa, một cô gái mặc sơ mi trắng, đeo kính râm, tóc búi gọn, đang cầm tấm bảng to đùng ghi dòng chữ đỏ:
CON BÉ MÊ HÁT NHƯNG NGỦ NHIỀU
Han Sara(em)
Han Sara(em)
Chị định dọa chết em ngay khi vừa về tới hả//nhíu mày+kéo vali chạy lại//
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Chị thấy đúng sự thật thì ghi thôi.
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Hoàn Mỹ(chị gái em)
//vắt bảng qua vai+lạnh lùng bước đi//
Han Sara(em)
Han Sara(em)
Mấy người xung quanh nhìn em như idol vừa xuống máy bay bị bắt vì ăn cắp bánh.
Han Sara(em)
Han Sara(em)
//cười nhăn mặt+chạy theo//
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Về nhà tắm rửa đi rồi ngủ, xong dậy ăn cơm chị nấu, khỏi đòi đồ Hàn.
Han Sara(em)
Han Sara(em)
Ủa em tưởng về Việt Nam là sống tự do cơ mà.
Han Sara(em)
Han Sara(em)
Không lẽ chị tính quản lý nguyên ngày.
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Đúng chị làm hồ sơ nhập học cho em hết rồi.
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Em chỉ việc đi học, về nhà và hát ít lại.
Han Sara(em)
Han Sara(em)
Sao vậy ơ, bộ giọng em không hay nữa hả. Hay chị ghen vì em nổi tiếng bên lớp.
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Em nổi tiếng vì ngủ gật mà còn hát trong mơ, tụi nó tưởng bị ám.
Han Sara(em)
Han Sara(em)
Nhưng mà về đây em vui lắm á, nhất là được ở gần chị.
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Hoàn Mỹ(chị gái em)
thương chị thì giữ sức khỏe, lúc đi học đừng làm loạn là chị vui rồi.
Han Sara(em)
Han Sara(em)
Yên tâm, em sẽ là học sinh gương mẫu nhất cái trường đó.
Han Sara(em)
Han Sara(em)
Và nếu được em sẽ tìm người yêu luôn.
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Tìm thử đi chị kiện liền luật sư không rảnh nuôi thêm em rể sớm.
Han Sara(em)
Han Sara(em)
Vậy cho em đi học lẹ đi để coi có ai hợp gu không.
Han Sara(em)
Han Sara(em)
Nhỡ đâu em trúng tiếng sét ái tình thì sao.
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Hoàn Mỹ(chị gái em)
Chị đem sét tới đập em trước.
Chiếc xe rẽ vào đường lớn. Ngoài trời, hoàng hôn đang nghiêng dần, vẽ thành bóng vàng ấm trên vạt áo trắng của cả hai chị em. Trong xe là mùi quen của nước hoa dịu nhẹ, tiếng máy lạnh kêu đều, và tiếng cười giỡn quen thuộc sau bao ngày xa cách.
Hết chap.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play