2. Quá Khứ

Em lảo rảo từ đồi chè về đến nhà, cha em là một chủ đồn điền chè
Đồi chè nằm trải dài sau lưng nhà lớn, ôm quanh triền đất như một tấm thảm lớn
Đó là cả một đời ông gầy dựng từ khi bưng gói rời đất Bắc vào Nam lập nghiệp
Duy về tới nhà, vừa bước qua bục cửa đã nghe cha kêu lại
Văn Hào (cha Duy)
Văn Hào (cha Duy)
Trời nắng chang chang mà đi đâu nãy giờ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con ra vườn chơi với bà Năm
Văn Hào (cha Duy)
Văn Hào (cha Duy)
Mày cứ qua bển chọc cho bả càm ràm suốt đi
Em chu môi cười trừ, hai tay chắp sau lưng
Văn Hào (cha Duy)
Văn Hào (cha Duy)
Sắp tới nhà mình có khách...
Văn Hào (cha Duy)
Văn Hào (cha Duy)
Người ta lặn lội từ Bắc vào đây để nghiên cứu giống chè mới
Vừa nghe tới là em đã xị mặt ra, nhảy đỏng đỏng lên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ở đây thiếu gì người!! Sao cha phải...
Văn Hào (cha Duy)
Văn Hào (cha Duy)
Người ta giỏi tao mới mời!!
Văn Hào (cha Duy)
Văn Hào (cha Duy)
Mày liệu mà tử tế đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cha hết thương con rồi chứ gì!!?
Em bực tức nện từng bước chân xuống nền gạch đi vào nhà trong
Em ngồi thẫn thờ trong phòng, tay khuấy nhẹ ly nước lá vối nguội ngắt
Từ khi biết sẽ có người Bắc tới ở nhờ nhà, em lại thấy lòng không yên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//thở dài//
Chẳng hiểu nổi sao bản thân lại bực đến vậy
Nhưng thoáng qua, trong đầu lại nhớ đến một ký ức mờ mịt, lòng nhói lên một cái, như có ai đó kéo về năm em sáu tuổi
Nơi em từng khóc mà không ai dỗ
Năm đó, một khoảng thời gian em sống ở quê nội
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//bám vào mép cột gỗ//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//mắt long lanh//
Mắt dõi theo nơi tụi trẻ cùng xóm đang rúc rích
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ch..Cho tớ chơi với
Cả đám trẻ ngẫng đầu lên, có đứa thì nhăn mặt khinh thường
???
???
Cho tớ chơi với~
???
???
Cái giọng ỏng ẹo nghe phát bực
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//mím môi//
Có một đứa khác lại dúi vào tay em cái hộp đóng kín bưng
???
???
Quà của mày, cho mày đó!!
Em cầm lấy cái hộp nhỏ do dự mở nó ra xem bên trong có gì
Bên trong là một con cóc chết cứng, khô queo, em hoảng hốt quăng xuống đất
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//mắt rưng rưng//
Cả bọn cười ầm lên, một thằng to con đạp mạnh làm em té ập mặt
???
???
Quà tụi tao cho mà mày dám vứt à!!
???
???
Mày muốn bị đòn chứ gì!!?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức..xin lỗi..
Cả bọn thấy em khóc lại càng cười lớn hơn, dùng tay bốc mớ cát dưới đất ném vào người em
Bàn tay run rẫy che chắn lấy gương mặt mình, òa khóc lớn hơn
Cục đá to va đập vào chân em, máu rịn ra, nóng hổi dưới nắng trưa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
H..Hức..aaa!!
Cùng lúc bà nội ra kiếm em, đã thấy em lết thân thể nhếch nhác về đầu ngõ, chân còn rỉ máu
???
???
//xách tai em//
???
???
Con trai con đứa gì mà khóc nhè!!
???
???
Không lo ở nhà bài vở, suốt ngày ra ngoài quậy phá!!
Đó là những khoảng thời gian áp bức nhất của em, bọn trẻ hở ra là sẽ kiếm em để bắt nạt
Người nhà cũng chẳng mấy ai quan tâm đến, mãi sau này theo má vào miền Nam
Mọi chuyện mới đỡ đi chút ít
.
.
.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play