Trách vấn?!

SOẠT!
Một bàn tay vừa định vươn ra từ bóng tối...thì
Bốp!
Tiếng đấm vang lên đầy dức khoát
Trần An Vy
Trần An Vy
// quay lại //
Cô quay phắt lại, chỉ thấy Trường đang đứng chắn giữa cô và một gã đàn ông xa lạ đang ngã nằm dưới nền gạch
Gượng mặt anh lạnh như băng
Quan Văn Trường
Quan Văn Trường
Đừng bao giờ theo người khác giữa đêm như vậy nữa
Anh nói với tên kia,giọng trầm đến lạ
Gã đàn ông sợ tái mặt, bỏ chạy mất hút
kẻ lạ mặt
kẻ lạ mặt
// chạy //
Trường quay sang nhìn cô
Quan Văn Trường
Quan Văn Trường
Em không sao chứ?
Trần An Vy
Trần An Vy
Em..em không sao
Trần An Vy
Trần An Vy
Sao anh lại ở đây?
Anh im lặng chút
Quan Văn Trường
Quan Văn Trường
Anh thấy em chưa về, thấy lạ nên ra ngoài xem thử
Trần An Vy
Trần An Vy
Ờm...Cảm ơn anh // cúi đầu nhẹ //
Một câu nói đơn giản, nhưng khiến lòng cô rung lên
Trường nhìn cô hồi lâu rồi quay đi, nhưng vừa bước vài bước, anh dừng lại
Quan Văn Trường
Quan Văn Trường
Nếu có lần sau...Đừng đi về một mình. Không ai đảm bảo sẽ có người đi theo hay có người đón em
Trần An Vy
Trần An Vy
D...dạ
Tối hôm đó, An Vy trằn trọc mãi không ngủ được. Trong đầu cô cứ vang lên mãi một câu nói
Quan Văn Trường
Quan Văn Trường
Anh thấy em chưa về, nên ra ngoài xem thử
Còn bên ngoài phòng, qua khe cửa, có ai vẫn chưa ngủ
Sáng hôm sau
An Vy dậy muộn. Ánh nắng đã chiếu qua rèm cửa sổ khiến cô nheo mắt, nhưng điều làm cô thấy ngột ngạt hơn là ánh nhìn từ 3 phía
Khánh - ngồi ở bàn, mắt nhìn cô đầy nghi vấn
Lưu Hoàng Khánh
Lưu Hoàng Khánh
Dạo này em Vy nhà mình trưởng thành ghê ha. Sinh nhật xong về khuya. Không thèm gọi ai đón?
Giọng cậu nửa đùa nửa giận, nhưng ánh mắt lại hơn sầm tối. Khánh là bạn thời thơ ấu, hay cà khịa, hay làm trò, nhưng hôm nay...lại nghiêm túc nhiều hơn mọi khi
Trần An Vy
Trần An Vy
Ờm...hì hì // hơi bối rối //
Trần An Vy
Trần An Vy
Tớ xin lỗi mà // hơi nhẹ giọng chỉ Khánh nghe được //
Lưu Hoàng Khánh
Lưu Hoàng Khánh
Hừ, tạm tha
Mặc dù An Vy nhỏ tuổi hơn Khánh nhưng lúc học chung tiểu học cô hay quen gọi cậu - tớ nên mới nói vậy
__________
Trần An Vy
Trần An Vy
ờm, vậy tớ đi rửa mặt đây // ngồi dậy + đi vào nhà vs //
Thanh Vinh - tay cầm tách trà, quay mặt ra cửa sổ. Nhưng khi cô bước qua, anh chậm rãi nói
Hoa Thanh Vinh
Hoa Thanh Vinh
Lần sau có thể nhắn ai đó đi cùng. Em tưởng trường này không có người xấu à?
Giọng anh nhẹ nhàng,nhưng câu chữ như nhấn vào tim cô
Vy khẽ gật đầu, lí nhí
Trần An Vy
Trần An Vy
Em xin lỗi...
Trường - người đã cứu cô đêm qua, vẫn ngồi nơi góc bếp, tay đảo trứng trong chảo. Không nói gì, nhưng khi cô lén nhìn, vẫn thấy chiếc băng cá nhân nhỏ trên ngón tay anh. Có lẽ do vết thương lúc đấm tên kia?
Không ai nhấc đến chuyện tối qua. Nhưng ai cũng...biết
Vy cảm thấy mình như tâm điểm của một câu chuyện cảm xúc vô hình. Mỗi người trong căn phòng này đều có cái nhìn khác với cô. Và cô chẳng thể giải mã ai cả
Hết chap 3

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play