Vì để không lộ chuyện, Yến Thừa Trạch bảo hắn lát đến đón cậu.
Kỷ Chước Hạ tiếc nuối nhưng vẫn buông tha, thả cậu xuống xe.
Yến Thừa Trạch quay lại xe của mình, mở cửa bước vào.
Quay về nhà, trong phòng khách có một người phụ nữ dáng vẻ quý phái đang ngồi uống trà. Cậu gọi:"Mẹ"
Mẹ Yến gật đầu. Yến Thừa Trạch lại nói:"Con....."
Mẹ Yến quay đầu nhìn cậu, Yến Thừa Trạch bướ tới, ngồi xuống bên cạnh bà, ghé sát tai bà nói:"Mẹ, mẹ đừng nói chuyện này ra nhé"
Mẹ Yến gật đầu đồng ý. Cậu nói:"Thực ra con đang hẹn hò với Chước Hạ"
Bà nghe xong, ánh mắt hơi sửng sốt, sau đó trấn tĩnh mà gật đầu bảo:"Ừm, khá tốt, ngoan, quay về phòng đi"
Yến Thừa Trạch lại ghé tai bà hỏi:"Vậy tối nay con qua bên đó ngủ được không?"
Bà gật đầu đồng ý.
Yến Thừa Trạch vui vẻ đứng dậy chạy lên lầu, thay đồ xong liền nhét đồng phục vào cặp, soạn đồ rồi ném cặp xuống từ ban công.
Ném xong, cậu quay lại tắt đèn, trèo xuống từ ban công sau khi đóng cửa phòng, Kỷ Chước Hạ đang chờ cậu ở bên kia hàng rào đối diện ban công.
Hắn vẫn còn mặc đồng phục trên người, đang đứng bên cạnh xe.
Yến Thừa Trạch ném cặp trúng đầu hắn, Kỷ Chước Hạ bị làm cho đau, hắn ngẩng đầu nhìn lên, thấy là cậu liền bước đến.
Yến Thừa Trạch trèo cổng, nhảy vào lòng hắn. Kỷ Chước Hạ đỡ lấy ôm cậu vào lòng, xoa xoa đầu nói:"Không sao chứ?"
Yến Thừa Trạch gật đầu lia lịa nói:"Không sao"
Hắn kéo cậu lên xe, vách ngăn và rèm che vẫn như trước khi cậu xuống xe. Hắn đặt cặp cậu vào bên trong góc, bên cạnh cặp hắn.
Yến Thừa Trạch đóng cửa lại rồi nhào vào lòng hắn. Kỷ Chước Hạ để cậu ngồi lên đùi mình, lại hỏi:"Thừa Trạch, ở bên cạnh Hàn Vũ Quân mấy tháng, hắn dạy cậu bạo dạn hơn rồi à?"
Hàn Vũ Quân chuyển tới năm bọn họ học lớp mười một, vừa vào đầu năm học. Yến Thừa Trạch vừa thấy liền muốn theo đuổi hắn, theo đuổi hai tháng mới thành công. Hiện tại đã tháng ba, bọn họ đã bên cạnh nhau hơn bốn tháng.
Yến Thừa Trạch hỏi:"Dạy xong rồi, không phải vẫn là thuộc về anh sao?"
Kỷ Chước Hạ bóp mông cậu hỏi:"Yêu hắn hay yêu tôi?"
Yến Thừa Trạch bị bóp xong liền mềm nhũn, gục đầu vào lòng hắn, cậu đáp:"Anh, yêu anh, em yêu anh"
Kỷ Chước Hạ nhếch môi cười, hắn khen ngợi cậu:"Ngoan quá"
Yến Thừa Trạch bám lấy vạt áo hắn gọi:"Chước Hạ"
Kỷ Chước Hạ đáp:"Ừ"
Yến Thừa Trạch nói:"Đừng bóp mông em, ôm em đi anh"
Kỷ Chước Hạ ôm cậu, siết chặt cậu trong lòng, Yến Thừa Trạch cảm nhận được chút hơi ấm từ cơ thể hắn, cậu nhanh chóng cảm thấy hơi buồn ngủ.
Kỷ Chước Hạ hôn lên trán cậu, hắn nói:"Yến Thừa Trạch, anh yêu em"
Yến Thừa Trạch đáp:"Em biết rồi"
Kỷ Chước Hạ nhếch môi cười khẽ, hắn hỏi:"Sao em biết?"
Yến Thừa Trạch trả lời:"Cơ thể anh vẫn luôn rất lạnh, nhưng em lại thấy cơ thể anh khi ôm em rất ấm"
Kỷ Chước Hạ cưng chiều xoa đầu cậu nói:"Phải, nó rất lạnh, nhưng vì anh yêu em nên nó vẫn luôn đối với em ấm áp"
Yến Thừa Trạch đáp:"Em biết"
Kỷ Chước Hạ hỏi:"Biết cái gì?"
Yến Thừa Trạch trả lời:"Biết vì sao anh lại luôn đánh Hàn Vũ Quân"
Cậu nói:"Vì hắn bắt cá hai tay khi đang quen em, vì anh thích em. Nhưng anh không muốn ra tay từ trên người em, anh không muốn em bị tổn thương mới đánh hắn, muốn hắn tự biết đường lui"
Kỷ Chước Hạ đáp:"Phải, vì anh biết tất cả và anh cũng ghen tuông. Anh muốn em là của anh nhưng anh không dám nên ra tay từ chỗ hắn"
Yến Thừa Trạch nói với hắn:"Kỷ Chước Hạ, em nói với mẹ rằng chúng ta đang hẹn hò rồi"
Kỷ Chước Hạ cũng nói:"Ừm, còn bố mẹ anh từ sớm đã biết anh rất yêu em rồi"
Yến Thừa Trạch hỏi hắn:"Biết khi nào?"
Kỷ Chước Hạ trả lời:"Năm chúng ta mười hai tuổi"
Yến Thừa Trạch dụi nhẹ ở trên người hắn, cậu nói:"Thì ra anh đã yêu em sớm như vậy"
Kỷ Chước Hạ đáp:"Phải, từ rất sớm. Anh vẫn luôn muốn em là của anh, nhưng anh sợ. Anh sợ em ghét anh nếu ép buộc em, nên anh không ép em làm điều gì cả"
Hắn hỏi:"Yến Thừa Trạch, cơ hội bên cạnh em là em cho anh. Vậy em có thể đừng đi không?"
Yến Thừa Trạch đáp:"Em sẽ không rời đi"
Kỷ Chước Hạ dẫn theo Yến Thừa Trạch bước vào nhà họ Kỷ. Mẹ Kỷ đang ngồi bên so-fa. Bên cạnh là bố Kỷ.
Thấy Kỷ Chước Hạ, bố Kỷ hỏi:"Đi đâu giờ mới về?"
Mẹ Kỷ lại chú ý Yến Thừa Trạch phía sau, cậu nói:"Chú Kỷ, cô Kỷ, chào buổi tối"
Bà đứng dậy, vui vẻ bước tới hỏi:"Tiểu Trạch, sao con tới đây?"
Kỷ Chước Hạ lên tiếng gọi:"Bố mẹ"
Hắn nhấc bàn tay đang nắm lấy tay cậu lên rồi nói:"Bọn con hẹn hò rồi"
Bố Kỷ có hơi bất ngờ, mẹ Kỷ cũng không kém. Bà nói:"Cái thằng nhóc này, tốn nhiều năm như vậy mới theo đuổi được tiểu Trạch, phế vật"
Bố Kỷ cũng gật đầu đồng tình bảo:"Phải, phế vật"
Mẹ Kỷ nói:"Hai đứa lên lầu tắm rửa rồi xuống ăn cơm"
Kỷ Chước Hạ dẫn cậu lên lầu, mẹ Kỷ quay lại bên cạnh chồng. Bà nói:"Thằng nhóc này chẳng mạnh dạn chút nào, tôi chắc chắn là tiểu Trạch của chúng ta là người chủ động"
Bố Kỷ gật đầu bảo:"Đây không phải là chuyện rõ như ban ngày sao? Thằng nhóc đó ngoại trừ học ra thì có cái gì giỏi đâu chứ"
Updated 34 Episodes
Comments
Bánh Bao
ủa còn hay người luôn ấy sau chê nhỏ v tội , mà thấy cũng đúng
2025-09-07
1