[LHMS/BĐVN/TSBĐ/VTSN] Chỉ Là Giấc Mơ Thôi Phải Không?
chap 3
[Thân phận của giọng nói kì lạ]
Nakime Komoe
Thôi thì cứ đi đi biết đâu có gì đó vui sao
Nói thế cô đi thẳng tới trường ko chút gì là lo lắng
Rồi giọng nói đó lại vang lên
???
Cô đi ko sợ bị gì thiệt à!
???
Cô mà tham gia thì cô phải đánh cược sinh mạng của mình đó
Anh ta lãi nhãi ko ngừng, cô mặc kệ mà đi, thế là cô cũng tới cổng trường Nochim
Ngôi trường này cô mới vô học cũng được vài tháng, cô giao tiếp được với rất nhiều bạn bè trong đó, học hành của cô thì khá giỏi
Nakime Komoe
Ngôi trường này cũng gắn bó được vài tháng
Nakime Komoe
Nhưng mà mình thấy rất quen thuộc
???
Cô vào thiệt hả đừng có đi, cô phá tình tiết cốt truyện của tôi mất
Nakime Komoe
Cốt truyện gì chứ ông tưởng tôi ở trong tiểu thuyết chắc
Nakime Komoe
Được rồi không nói được nữa chứ gì
Nakime Komoe
Vậy tui đi tiếp đây
Khi đứng trước cổng trường quen thuộc
Thì lại có giọng nói khác vang lên, nó khác với giọng hồi nảy
Nhưng lại có chút giống một phần nào đó
Loa: em có phải Yuuki ko?
Loa: hả vậy sao em lại cầm bức thư của cậu ta?
Nakime Komoe
À tại vì bạn ấy không đi, đưa em đi dùm
Loa: ờ vậy được rồi em ném bức thư vào trong đi rồi tới phòng 124
Nakime Komoe
Dạ được rồi //ném bức thư//
Cánh cổng dần dần mở ra, cô đi vào ko chút do dự
Nakime Komoe
Được rồi bây giờ tui bị thắc mắc là ông là ai á?
???
Hở giờ cô mới nghĩ tôi là ai á hả?
Nakime Komoe
Thì lâu lâu quên tí mà hì hì //cười cho qua//
???
Thôi được rồi tôi tên Vĩ họ Trần là tác giả của seri lhms, bđvn, tsbđ và cả vtsn nữa
Ông Trần Vĩ
Cứ gọi tôi là Trần Vĩ đi
Nakime Komoe
Tên Vĩ lạ ghê
Nakime Komoe
Ông bao nhiêu tuổi, nhà ở đâu, làm nghề gì, có bạn gái chưa,... ?
Cô hỏi rất nhiều câu hỏi khác nhau khiến anh ta cứng họng
Ông Trần Vĩ
Ờ... //đơ ra//
Ông Trần Vĩ
Gì hỏi dữ vậy định lún sâu vào cuộc sống riêng tư à! //định thần lại//
Ông Trần Vĩ
Như hỏi ra mắt ấy
Nakime Komoe
Ờ ko tại ba mẹ tui hay hỏi vậy lúc nhỏ chơi với mấy đứa bạn
Cô nhởn nhơ trả lại như chuyện đó là bình thường
Ông Trần Vĩ
Cả nam lẫn nữ luôn hả?
Cô đáp lại với mặt không chút biểu cảm
Ông Trần Vĩ
Ba mẹ cô gắt ghê
Nakime Komoe
Gắt gì chứ họ còn có lúc trẻ con hơn tui ấy
Thế là trong lúc đi đến phòng học cô hỏi anh ta suốt chuyến đi
Nakime Komoe
Giờ thì tui vẫn chưa hiểu
Nakime Komoe
Anh nói nhiều quá làm tui ko hiểu //đau đầu//
Cô gãi đầu vì nghe anh ta giải thích về cốt truyện gì đó của anh ta làm cô bị choáng
Anh ta lại cố giải thích cuối cùng khiến não cô dừng hoạt động trong vài phút lúc đó cô đã tới phòng học và ngồi cuối gần cửa sau
T/g
Nói đại là ngồi chỗ của Yuuki ở phần 1
Cả lớp đã tới đông đủ thì cũng có một người đàn ông trung niên bước vào lớp
Nhưng cô vẫn còn loading chưa kịp phục hồi đầu óc thì lại có tiếng nổ gì đó
Thế cô tỉnh luôn ko phải đợi load nữa
T/g
Chào tạm biệt mọi người
T/g
Chúc mọi người một ngày tốt lành<3
Comments