Bảo Vệ

Cái lạnh của làn nước mùa đông tháng chín cũng chẳng thể nào sánh bằng lòng người.
-Sajan-
.
.
.
.
✂––––––––––
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Đây là đâu?
Nàng mở mắt ra, cơ thể lơ lửng trong mặt nước, không có chút cảm giác khó thở nào
Như thể nàng có thể thở dưới nước
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
?!
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Thật sự thở được, sao cơ thể mình lại nhỏ thế này?
Nàng đã 15 tuổi rồi, cơ thể sao lại nhỏ thế này được
Nàng nhìn xung quanh, đều là nước, khi nàng muốn bơi lên bờ thì những dải rong biển dài đã quấn chặt lấy tay chân nàng
Vừa đủ để giữ được nàng mà không làm nàng đau
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Chuyện.. chuyện gì vậy chứ?
Nàng có chút hoảng loạn nhưng nhanh chóng nhận ra nó chỉ giữ nàng lại, khi nàng không muốn bơi lên bờ nữa thì nó đã thả ra
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Không cho ta lên phía trên sao?
Nàng hướng mắt lên, phía trên là một màu đen như mực, loáng thoáng thấy một chấm sáng hình lưỡi liềm
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Trời tối rồi sao?
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Sao mình lại thở được dưới nước nhỉ?..
Nàng mặc kệ, nằm ngửa, buông thõng tay chân, mắt nhìn lên mặt trăng
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Sao mình không chết?
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Ông trời cũng không muốn mình được giải thoát sao?
Nàng bật cười tự diễu rồi thiếp đi vì quá mệt mỏi
.
.
.
Trời sáng, ánh nắng cố gắng xuyên qua mặt nước để chiếu rọi lên gương mặt cô bé dưới nước
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Sáng rồi? //dụi mắt//
Mãi đến lúc này nàng mới nhận ra mình chẳng có cảm giác đói, trên người cũng không có vết thương
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Nguyễn Ngọc Trúc(nhỏ)
Mình đang ở đâu? Sao cắn lưỡi vẫn không chết?..
Nàng hậm hực bơi xung quanh, thấy nơi này rất rộng, rộng đến không tưởng
Có những sinh vật nàng chưa từng thấy, chưa từng nghe qua
Nhưng chúng đều có một điểm chung kì lạ
Đều thân thiện với nàng đến bất ngờ
Những sinh vật to lớn với hàm răng sắc nhọn ấy lại đặc biệt yêu thích nàng
Bảo vệ nàng như bản năng vậy
Như cái lần bão cực lớn ấy, nàng suýt bị cuốn vào dòng hải lưu khủng khiếp kia
Một trong số chúng đã quấn chặt bản thân quanh nàng để bảo vệ nàng
Chúng không ngại dùng thân mình che chắn cho cơ thể nhỏ bé của nàng mà chẳng quan tâm gì
Hot

Comments

°•○rita.○•°

°•○rita.○•°

nhìn bả tui cx mún thưn mà.

2025-08-08

1

°•○rita.○•°

°•○rita.○•°

Xuyên không làm ng cá hả? 😆

2025-08-08

0

°•○rita.○•°

°•○rita.○•°

trong lúc nguy hiểm nhất, lại tht sự có ng muốn ôm lấy nàng

2025-08-08

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play