Bạo lực..

T/G
T/G
vô thoii
Bạo lực học đường không phân biệt nam hay nữ
Trong lớp, cạnh thùng rác có 1 nam sinh thiểu năng trí tuệ
Gia cảnh khó khăn, cũng là học sinh ngoại trú giống tôi, nhưng cậu ấy có 1 người bà rất yêu thương mình
Hàng ngày, cậu ấy luôn mặc quần áo sạch sẽ, dù vá chằng vá đụp nhưng vẫn thơm tho
Bà cậu mỗi ngày đều chuẩn bị trứng và cơm nắm trong cặp sách cho cậu
Nếu những người đó còn dè chừng khi đối xử với tôi, thì với cậu ấy, là những cơn mưa xối xả đầy ác ý và bạo lực
Lợi dụng sự ngây thơ của cậu, họ lừa cậu vào nhà vệ sinh, ép cậu uống nước bẩn và nước tiểu
vừa chửi rủa cậu
bọn BLHĐ
bọn BLHĐ
Đồ ngốc
vừa cướp đi số tiền lẻ ít ỏi cậu có
Họ giao hết các công việc trực nhật cho cậu, dọa rằng chỉ khi làm xong mới được về nhà
Họ bảo rằng đó là trò đùa giữa bạn bè
Cậu tin họ
Không ai quan tâm cậu tên thật là gì, mọi người đều gọi cậu là "Đồ ngốc"
Mỗi ngày, việc đầu tiên khi đến trường của cậu là giao nộp tiền vặt để làm gài lòng mấy vị "Ông Lớn" này
Cậu không dám bỏ phí thức ăn, dù trứng bà cơm nắm bị giẫm nát, cậu vẫn ăn hết sạch rồi mang thân hình đầy dấu chân về nhà
Bà cậu đã có tuổi, chỉ có thể nhặt thêm ve chau bán, bán lấy tiền cho chấu tiêu vặt, mong cháu có cuộc sống tốt hơn
Sở dĩ tôi biết vậy, vì tôi từng gặp bà cậu đang nhặt rác
1 người bà hiền từ, ánh mắt đầy âu yếm, giống hệt cậu bạn đó
Nhưng người tốt thì hay bị bắt nạt
Tôi đến thân mình còn chưa lo nổi, khi thấy cậu bị lôi vào nhà vệ sinh cũng chỉ có thể hét lên 1 câu
Đường Hà Thanh
Đường Hà Thanh
Hiệu Trưởng Đến Rồi
Không phải "Thầy cô đến rồi", vì thầy cô chẳng bao giờ quan tâm
Khi cậu bị dẫm lên người, tôi chỉ có thể phủi bụi trên áo cậu để dấu vết đỡ lộ khi về nhà
Đến màu đông tôi giúp cậu ấy dọn lớp sau giờ học, để cậu được về nhà sớm hơn vì trời tối nhanh, bà cậu sẽ lo lắng
Cậu khác tôi, tôi không có ai chờ, nhưng ở nhà có người thắp 1 ngọn đèn vì cậu
Đứa trẻ không có nơi trú ẩn sẽ chẳng mong về nhà
Dần dà, tôi nhận ra cậu không ngốc như mọi người nghĩ
Cậu ấy tên An Tề, 1 cái tên rất đẹp
Cậu phân biệt được ai tốt với mình, ai không tốt với mình
Mỗi lần tôi giúp cậu, cậu đều nói
An Tề
An Tề
Cảm Ơn
Rồi hôn sau lại mang theo buổi sáng cho tôi
Mỗi ngày cậu đều có 1 câu xúc xích làm đồ ăn vặt, trước đây chưa đến trường cậu lén ăn hết, nhưng sau này cậu bí mật mang theo chia sẻ với tôi
Cậu 1 nửa, tôi 1 nửa
Vì họ chê cậu bẩn, nên khi đưa đồ cho tôi, ánh mắt cậu đầy dè dặt
An Tề
An Tề
Tớ không bẩn đâu
An Tề
An Tề
Cài này sạch mà, cậu đừng chê tớ nhé
Cậu bảo tôi là bạn tốt nhất của cậu, là người bạn duy nhất trong lớp. Cậu nói không nghe lời, họ sẽ chuyển sang bắt nạt bà cậu
Vì tôi thân với cậu, tôi trở thành "Đồ ngốc" thứ 2 trong lớp
Từ đó tôi không còn là Đường Hà Thanh nữa, mà là "Đường Ngốc" mà họ thường nhắc đến
Họ nói Đường Ngốc và đồ ngốc thật là hợp
Họ nói 2 đứa ngốc đang yêu nhau
Họ viết "Vợ của đồ ngốc" say tập vở của tôi, hỏi khi nào tôi cưới cậu ấy
Họ cười ha hả như những con quỷ từ địa ngục trồi lên
Thiện ác của tuổi trẻ luôn rõ ràng như vậy
Nửa cuối năm lớp 8, lớp tôi đổi giáo viên chủ nhiệm, 1 cô giáo trẻ họ Lý
Ở cô, tôi thấy hình ảnh "Người thấy mẫu mực" như trong sách
Cô nghiêm khắc nhưng rất công bằng
Cô quan tâm đến hết thảy
Hàng tuần, cô đều tổ chức buổi họp lớp, nhấn mạnh nghiêm cấm mọi hình thức bạo lực học đường
Tố cáo với cô có tác dụng
Nhờ vậy, tôi không còn bị đem ra làm trò cười thô tục, An Tề cũng không còn mang thương tích về nhà
Cậu ấy rất vui, nói để cảm ơn tôi đã báo cáo với cô, hôm sau sẽ mang cho tôi nguyên câu xúc xích
Tôi nói được, vậy tôi cũng sẽ mang tặng cậu 1 món quà nhỏ
Chúng tôi đều vui mừng vì công lý muộn màng ấy
An Tề thích những chiếc bóng bay bán ở cổng Nam của trường, đặc biệt là hình Cừu Lười Biếng
Nhưng tiền tiêu vặt bị cướp hết, cậu chỉ có thể nhìn mà không thể mua
Vậy nên hôm sau, tôi đến trường từ sớm
Tôi dùng số tiền dành dùm của mình để mua cho cậu 2 chiếc bóng bay, giá năm tệ
Tôi chờ rất lâu. Chỗ ngồi của cậu vẫn trống
Đến khi cô giáo chủ nhiệm giọng nghẹn ngào thông báo trong lớp
Cô Giáo Chủ Nhiệm
Cô Giáo Chủ Nhiệm
Các em phải cẩn thận khi qua đường
Cô Giáo Chủ Nhiệm
Cô Giáo Chủ Nhiệm
Sáng nay bạn An Tề không may bị xe tải vượt đèn đỏ tông phải
Cô Giáo Chủ Nhiệm
Cô Giáo Chủ Nhiệm
Tài xế đã bỏ trốn, bạn ấy đã mất ngay tại chỗ
Trong khoảng khắc, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi
Tôi ngồi thẩn thờ, đầu óc trống rỗng không thể suy nghĩ
Khi tỉnh lại, nước mặt đã ướt đẫm mặt
Rõ ràng, rõ ràng hôm qua vẫn còn ổn mà
Chúng tôi chưa kịp ăn mừng
Chúng tôi chưa có được vài ngày tốt đẹp
Tôi vẫn chưa kịp tặng cậu bóng bay mà cậu thích
Tôi cũng chưa kịp nói với cậu rằng cậu cũng là người bạn duy nhất của tôi
Sao mọi thứ lại đến quá muộn
Bà cậu đến trường thu dọn di vật của cháu, đôi mắt đỏ hoe, đôi tay run rẩy
Tôi giúp bà chất đồ lên xe ba gác
Bà khóc không thành tiếng, tay run lấy ra 2 cây xúc xích ấm từ túi, đặt vào tay tôi
"Tiểu Tề nói, nói là hôm nay nó sẽ tặng bạn tốt nhất của nó 2 câu xúc xích . Từ tối qua nó đã nhắc nhở, bảo bà sáng dậy nhớ nhắc nó"
"Cháu là 1 đứa trẻ ngoan, cảm ơn cháu đã chăm sóc Tiểu Tề lâu nay"
"Thằng bé đời này coi như không có phúc, đi trước cả bà già này"
Tôi đứng bên này đường, nhìn bóng dáng khập khiễng của bà đang cố đẩy chiếc xe ba gác cũ kỹ, bộ quần áo rộng thùng thình phất phơ trong gió như con thuyền mong manh sắp lật
2 bên tay lái buộc những quả bóng hình Cừu Lười Biếng, đong đưa trong gió như thể An Tề đang vẫy tay chào tạm biệt tôi
Cho đến khi bóng dáng ấy khuất hẳn nơi khúc ngoặt của con đường nhỏ
Tôi chớp con mắt khô khốc
Buổi chiều mùa đông, ánh nắng chiếu vào mắt, chói đến nhói lòng
T/G
T/G
het gòii
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play