[ Đn Wind Breaker ] Chốn Yên Bình Nơi Tận Cùng Thế Giới [ Allsakura/ Allharuka ]
Chương 2
"Khi nào anh nhớ ra tất cả"
Sakura Haruka
// choàng tỉnh//
Sakura Haruka
Hộc hộc... // thở gấp//
Sakura Haruka
// nhanh chóng ngồi dậy//
Hiện tại cậu đang nằm trong một căn phòng nhỏ và vô cùng cũ kỹ.
Sakura Haruka
*Không phải mình bị tên điên đó đâm chết rồi sao* // vô thức sờ tay lên ngực trái//
Sakura Haruka
Tch... // bóp mạnh//
Sakura Haruka
*Má nó đau thiệt chứ...*
Sakura Haruka
*Nhưng mà không đúng...* // nhìn quanh cơ thể mình//
Sakura Haruka
*Nếu có người cứu mình... Thì sao cơ thể lại lành lặn vậy chứ*
Sakura Haruka
*Còn... Chẳng có lấy một vết xước*
Sakura Haruka
// tính đứng dậy//
Sakura Haruka
Ugr! // choáng//
Lúc này, các luồng ký ức không rõ nguồn gốc cứ thế truyền vào đầu cậu. Các cơn đau cũng tùy thuộc vào cảm xúc lúc đó mà bộc phát.
Sau một loạt thước phim, cậu đã đại khái hiểu được mọi chuyện....
Sakura Haruka
*Mấy cái chuyện chiếm xác kiểu này vậy mà cũng có ngày rớt trúng đầu mình á*
Sakura Haruka
=> Được Kiryuu phổ cập, Nirei giảng giải chi tiết
Sakura Haruka
// nhìn quanh//
Sakura Haruka
// thấy một cái gương dài ở góc phòng//
Sakura Haruka
// ló đầu sang thử//
Sakura Haruka
Cái?!! // giật mình//
Sakura Haruka
// nhanh chóng bò lại chỗ chiếc gương//
Sakura Haruka
Trên thế giới này, vậy mà lại có trường hợp hai người có thể giống nhau đến mức này sao // sờ mặt mình//
Sakura Haruka
C-Cũng... Quá kỳ lạ rồi đi... // nheo mắt//
Sakura Haruka
Từ hoàn cảnh đến cả khuôn mặt... Giống nhau...
Sakura Haruka
Một cách bất thường... // sờ vào bản thân trong gương//
Sakura Haruka
// đã khám phá xong mọi thứ xung quanh//
Sakura Haruka
Vụ sống lại thì đúng là vui thật
Sakura Haruka
Nhưng mình chẳng muốn chiếm lấy cuộc sống người khác chút nào // nhăn mặt//
Sakura Haruka
Giờ mình cũng chả làm gì được // cúi mặt//
Sakura Haruka
Mà nếu ký ức là đúng
Sakura Haruka
Vậy khác nào nói mình chết cũng được 2 năm rồi?
Sakura Haruka
Lũ kia giờ sao rồi nữa không biết
Trong 2 năm cậu mất, Makochi từ một thị trấn nhỏ đã phát triển thành một đô thị sầm uất bậc nhất. Công nghệ cũng như mọi thứ xung quanh giờ đều là những thiết bị tiên tiến nhất. Một sự phát triển nhanh đến mức khiến người ta khó tin. Chỉ có là thân chủ cậu xuyên vào không được giàu có lắm....
Sakura Haruka
Phải lo kiếm chỗ ở khác nữa
Sakura Haruka
khu này sắp phong tỏa rồi mới chết chứ // vò đầu//
Sakura Haruka
Haizz // thở dài//
Sakura Haruka
Ra ngoài chút vậy // đi lấy đồ//
Dù đã được tiếp nhận ký ức, cậu vẫn cảm thấy ngạc nhiên với mọi thứ xung quanh. Nó quá đỗi hiện đại... Nhưng có lẽ, một điều mà đến giờ nơi đây vẫn chưa thay đổi. Sự nhiệt tình và tốt bụng đó vẫn luôn ở đây. Tạo nên điểm nhấn mà người ta thường dùng nhắc đến thành phố Makochi.
Sakura Haruka
*Tốt thật...* // mỉm//
Cậu đang mải mê ngắm nhìn những thứ xung quanh thì bỗng nghe tiếng "va chạm" phát ra từ con hẻm gần đó. Theo thói quen cũ, cậu bước lại xem tình hình.
Nv Nam
1:Tch... Lì thật đấy
Nv Nam
2:Cô dễ thương vậy mà ngoan ngoãn chút thì sẽ đẹp hơn đó
Nv Nam
3: Yên tâm đi, bọn tôi hứa sẽ nhẹ nhàng mà // liếm môi//
Kotoha Tachibana
Nếu biết trước hôm nay sẽ thế này thì đã gọi vệ sĩ đi theo rồi // nhăn mặt khó chịu//
Sakura Haruka
*K-Kotoha!* // bất ngờ//
Sakura Haruka
=> Đang đứng nấp gần đó
Kotoha Tachibana
Một là mấy người biến đi
Kotoha Tachibana
Còn nếu không biến thì hậu quả mấy người không gánh được đâu // tức//
Kotoha Tachibana
// đang giấu điện thoại sau lưng để nhắn tin cho Nirei//
Nv Nam
4:Nếu bọn tôi không biến thì sao, cô em làm được gì chứ~ // giễu cợt//
Ngay lúc bọn chúng định ra tay với Kotoha thì cậu như một cơn gió lao vút đến. Nhẹ nhàng nhưng nhanh nhẹn đến đáng sợ. Chưa đến 30s, bốn tên đó đều bị cậu hạ gục. Xong, cậu tính bỏ chạy thì cô đã nhanh tay kéo cậu lại.
Kotoha Tachibana
Khoan đã!! // vừa kịp kéo áo khoác cậu//
Theo lực kéo đó, chiếc mũ áo cậu trùm lên cũng theo oán tính mà tuột xuống. Lộ ra mái tóc âm dương cùng đôi mắt dị sắc lấp lánh. Kotoha lập tức đứng hình, một hồi lâu không nhúc nhích...
Sakura Haruka
*Chuồn lẹ!!* // chạy//
Nhân lúc cô còn chưa hoàn hồn, cậu lập tức chạy thục mạng về nhà.
Sakura Haruka
H-Ha... // thở dốc//
Sakura Haruka
Sao mà xui dữ dị nè
Sakura Haruka
Mới sống lại chưa tới mấy phút mà đã gặp người quen cũ rồi
Sakura Haruka
Giờ mà nói mình là thủ lĩnh của mấy đứa kia chắc tụi nó còn chả thèm tin // mở cửa bước vào nhà//
Trong lòng cậu giờ rối vô cùng, muốn tìm mấy người kia để nói. Nhưng lại sợ bọn họ không tin, cậu không dám đối diện với vẻ mặt đó của bọn họ đâu. Với lại... cảm giác bị phủ nhận trong khi lại là chính bản thân mình... Nó khó chịu lắm
Comments
Cà chua sim lim
mới thấy anh đăng bên tt nên em bay qua đọc liền-)))😉
2025-08-08
2