Bắt Cóc Con Tim [Twotime X Azure, Timeazure] Forsaken
chap 5
Cảm giác ẩm ướt, lạnh buốt từ bàn tay vẫn còn đọng lại. Twotime cố nắm chặt các ngón tay, như muốn giữ lại chút hơi ấm, nhưng mọi thứ tan biến nhanh như một mảng sương loãng. Anh thấy mình đang đứng giữa một vùng trống trải vô tận, bóng đêm đặc quánh như nuốt chửng mọi thứ. Dưới chân không phải là đất, cũng không phải là sàn gỗ — mà là một thứ bề mặt mềm, mịn, nhịp đập khe khẽ, như đang sống.
Trước mặt, Azure xuất hiện. Nhưng không phải Azure như Twotime từng biết. Cơ thể cậu phủ đầy một màu đen đặc, dày như nhựa đường, nhưng lại chảy trôi, biến đổi thành hàng trăm xúc tua ngoằn ngoèo. Mỗi xúc tua rung lên nhịp nhàng, phát ra những tiếng rít nhỏ, tựa như đang thì thầm điều gì đó mà Twotime không hiểu. Mắt Azure — hay thứ từng là mắt — chỉ còn là hai hố sâu rỗng tối om.
Giọng nói vang lên, không qua môi, không qua cổ họng, mà trực tiếp chui vào tâm trí anh.
Twotime thở hắt, tim đập loạn. Một phần anh muốn chạy lại ôm lấy cậu, một phần lại muốn lùi xa.
Twotime thở hắt, tim đập loạn. Một phần anh muốn chạy lại ôm lấy cậu, một phần lại muốn lùi xa.
twotime
anh... anh không muốn...
Giọng ấy đáp, lần này nặng hơn, như từng chữ được đúc bằng chì.
azure
Ngươi phải lấy mạng ta... để có thêm hai mạng cho ngươi. Chúng ta đã thỏa thuận... giáo phái của họ đã quyết định...
Twotime siết chặt con dao trên tay. Anh không nhớ nó đến từ đâu, chỉ biết lưỡi dao đen bóng như nuốt cả ánh sáng xung quanh.
Azure tiến lại gần, từng xúc tua quấn quanh cổ tay Twotime, lặng lẽ như một lời nhắc nhở.
azure
Ngươi sẽ sống sót... nếu ta chết. Và ngươi biết... ngươi cần sống hơn bất cứ thứ gì.
twotime
Nhưng... nếu sống mà không có em thì...
Azure không đáp, chỉ đưa khuôn mặt trống rỗng lại gần. Lạnh. Rất lạnh.
Lưỡi dao đâm xuyên qua lồng ngực Azure. Âm thanh không giống tiếng thịt xé hay xương gãy, mà là tiếng rách của một lớp màng mỏng, theo sau là mùi tanh nồng và thứ chất lỏng đen đặc chảy ra, trườn xuống tay Twotime. Các xúc tua co giật dữ dội, rồi từng sợi, từng sợi một rơi xuống nền. Azure gục vào vai anh, nặng trĩu.
Tiếng gọi cuối cùng chỉ còn là hơi thở yếu ớt, trước khi cơ thể ấy tan thành từng mảnh bóng tối, rồi biến mất hoàn toàn.
Khoảnh khắc ấy, Twotime cảm thấy mình rơi.
Anh bật dậy, thở dốc. Trần gỗ cũ kỹ, mùi ẩm mốc của cabin, ánh sáng lờ mờ từ khe cửa sổ lọt vào. Một bóng người đang ngồi ở chiếc ghế đối diện giường, khuôn mặt nửa ẩn trong bóng tối.
007n7
Cuối cùng cũng tỉnh.
007n7
//Giọng anh vang lên, trầm thấp, không rõ là quan tâm hay dò xét//
twotime
//Đưa tay lên trán, mồ hôi vẫn ướt đẫm//Tôi... Azure đâu?
007n7
//Im lặng vài giây, rồi đáp//Ở đây không có ai tên Azure
Câu trả lời khiến tim Twotime thắt lại. Anh muốn phản bác, nhưng lời nghẹn trong cổ. Mọi hình ảnh trong cơn ác mộng — hay ký ức? — ùa về.
007n7
Cậu bất tỉnh giữa khu rừng phía nam
007n7
Tôi thấy cậu nằm đó, tay nắm chặt một con dao đen. mà có chuyện gì đã xảy ?
twotime
//Lắc đầu//Tôi... chỉ nhớ... có ai đó... tôi đã—//Anh không thể nói tiếp//
007n7
//đứng dậy, bước chậm đến bên giường, đôi mắt quan sát anh kỹ lưỡng//
007n7
Nếu là ác mộng, thì nó đã ăn sâu vào cậu hơn cậu nghĩ. Ở đây, giấc mơ và thực tại không cách nhau bao xa.
Ngoài kia, gió rít qua hàng cây, mang theo tiếng thì thầm mơ hồ. Twotime nhận ra mình chưa từng thấy nơi này trước đây, và cũng chưa từng biết 007n7 trước đó.
twotime
Tại sao anh cứu tôi?
007n7
tại thấy cậu tội quá thôi
Một tiếng gõ cửa bất ngờ vang lên, cộc cộc, chậm rãi. 007n7 quay đầu nhìn, không trả lời ngay.
007n7
Cậu còn yếu. Nghỉ đi
Hắn nói, rồi bước ra phía cửa.
Twotime nằm lại, nhìn trần nhà. Trong bóng tối nơi khóe mắt, anh thấy một thứ gì đó đang quằn quại — một xúc tua nhỏ, đen như mực, trườn qua kẽ gỗ... và biến mất.
Comments
Dandy,Sprout,Azure&Noli:Mywife
Cho phép lụm bức này nha,sốp😋😋
2025-08-14
1
-我的中也-♡
T lụm bức này>:)
2025-08-11
1