[Conan] Con Nuôi Nhà Kudo!
3: Bị bắt cóc
Kudo Miko
Haiz... Mệt quá. Không biết ba mẹ đi đâu rồi...
Vừa sáng sớm, Miko đã lựa chọn đi dạo chút cho đỡ mệt mỏi và tiện làm quen đường xá.
Do hôm qua bị lạ chỗ mãi mới ngủ được nhưng ngủ không sâu giấc nên nay mới hơn 5 giờ mà em đã bị tỉnh, kéo theo cả mẹ Giang cũng thức theo.
*Giải thích: Mẹ Giang ngủ cùng với Miko
Kudo Miko
Chiều nay mẹ về ạ?
Phạm Ngọc Giang
Ừm, mẹ đặt vé rồi, khoảng 3 giờ
Kudo Miko
Sao sớm vậy ạ? Con nhớ mẹ giải quyết hết việc rồi mà
Phạm Ngọc Giang
Mẹ nhận được yêu cầu mới
Phạm Ngọc Giang
Hạn hơi gấp chút nên về sớm
Miko trong lòng cảm thấy khá buồn, nên giọng điệu khá kéo dài cuối câu.
Phạm Ngọc Giang
Có thời gian mẹ sẽ sang thăm con
Phạm Ngọc Giang
/nắm lấy tay em/
Phạm Ngọc Giang
Còn bây giờ mình đi dạo đi, để mẹ xem sau 11 năm mẹ rời khỏi đây thì đường phố đã thay đổi như thế nào
Mẹ Giang nắm tay em đi trên phố, ghé từng cửa hàng một thử các món ngon.
Phạm Ngọc Giang
Của con này /đưa em xiên kẹo/
Kudo Miko
/nhận lấy/ Dạ con xin
Cả hai lại tiếp tục đi bộ trên đường.
Phạm Ngọc Giang
Theo mẹ thấy thì chỗ này vẫn không khác gì lúc mẹ sống ở đây
Phạm Ngọc Giang
Hồi đó mẹ, Yukiko và Eri cứ tan học là lại kéo nhau tới quầy kẹo của chú đó
Phạm Ngọc Giang
Nhiều năm rồi mẹ không nghĩ là chú ấy vẫn theo nghề này đó
Miko chỉ im lặng ăn kẹo của mình và lắng nghe mẹ Giang kể chuyện, chứ thực sự em cũng không biết nên đáp lại mẹ như thế nào.
Phạm Ngọc Giang
Nãy giờ thử đồ ăn rồi, giờ mẹ con mình đi mua sắm đi /kéo tay em đi/
Sau khi tiễn mẹ Giang lên máy bay, Miko quay về nhà mình, cánh cửa vẫn hết như lúc em đi.
Kudo Miko
Ây... Tuyết rơi rồi này
Miko cảm nhận được có tiếng bước chân sau lưng mình, đoán có thể là hàng xóm mới, định quay lại chào hỏi người ta thì...
Đôi mắt em bỗng mở to ra, cơ thể giãy giụa trong cơn hoảng loạn khi hít phải ít thuốc mê.
Không quá 1 phút, em mất ý thức, được một người thần bí nào đó đỡ lấy.
Một tiếng động lớn kéo em ra khỏi cơn mê. Đầu óc chưa kịp hoạt động lại thì Miko đã cảm thấy nhức mỏi toàn thân vì phải ngồi trong một tư thế suốt nhiều giờ.
Kudo Miko
"Mình đang ở cái chỗ nào đây...?"
Ngay khi hoàn toàn tỉnh táo, em suy nghĩ và rút ra được 3 điều.
Thứ nhất, đó là em bị một người nào đó chụp thuốc mê và bắt cóc.
Thứ hai, em đang bị nhốt trong một không gian khá hẹp, nhưng phía bên trái vẫn có chút ánh sáng, có thể là cửa của không gian này.
Thứ ba, Miko bị bịt miệng và bị trói cả chân tay, tay thì được trói ra phía sau còn chân thì gập phía trước.
*Tác giả kiếm không ra hình minh họa, độc giả tự tưởng tượng nha
Bỗng nhiên, có ánh sáng chiếu vào mắt em, cánh cửa của không gian nhỏ hẹp này được mở ra.
Kudo Miko
Ưm... /nheo mắt/
Miko đợi 1, 2 giây thích ứng ánh sáng, em nhận ra đối diện mắt mình là hình dáng của một thằng nhóc học sinh tiểu học.
Kudo Miko
"Ai đây? Nó cũng bị bắt cóc giống mình à?"
Bóng dáng ấy không xuất hiện lâu mà nhanh chóng biến mất, để lại mình em ngồi ngơ ngác.
Kudo Miko
"Ơ này... Sao chưa chi đã đi rồi"
Kudo Miko
"Khó chịu quá, toàn thân mình đều mệt mỏi đau nhức"
Kudo Miko
"Không biết bây giờ là mấy giờ rồi nữa"
Kudo Miko
"Ba mẹ có biết mình đã bị bắt cóc không đây?"
Comments