Quân hậu là của vua

Hải lại dựa lưng vào thành ghế, ánh sáng màn hình laptop hắt lên gương mặt trầm tĩnh. Anh đọc đi đọc lại email kia, khóe môi khẽ nhếch không phải vì thông tin trong đó, mà vì cách người gửi như đang thách thức anh
Anh tắt máy, đứng dậy. Bước chân chậm rãi, không một tiếng động, nhưng vẫn đủ để Toàn biết anh đang tiến lại gần
Ngọc Hải
Ngọc Hải
Từ bao giờ?
Hải dừng ngay phía sau, giọng trầm thấp vang lên
Ngọc Hải
Ngọc Hải
Cậu có thể lấy được tài liệu mật của S&R chỉ trong chưa đầy mười hai tiếng?
Toàn không quay lại, vẫn ngắm nhìn thành phố đêm bên dưới, đèn vàng xen lẫn biển quảng cáo neon nhấp nháy
Văn Toàn
Văn Toàn
Anh muốn biết câu trả lời thật, hay một câu trả lời khiến anh bớt nghi ngờ tôi hơn?
Hải im lặng. Một cơn gió lạnh đêm thổi qua, làm tóc Toàn khẽ lay động. Anh đưa tay, đặt nhẹ lên thành ban công ngay bên cạnh cậu, khoảng cách vừa đủ để không chạm vào, nhưng cũng không để cậu dễ dàng rời đi
Ngọc Hải
Ngọc Hải
Cậu biết tôi không thích những trò úp mở không?
Toàn khẽ quay đầu, mắt bắt gặp ánh nhìn của Hải trong khoảng cách chưa đầy một gang tay. Đôi mắt ấy tối sâu, ẩn chứa nhiều hơn là sự thẩm định công việc, trong đó có một tia gì đó… nguy hiểm
Văn Toàn
Văn Toàn
Tôi chỉ dùng đúng những quân cờ mình có
Toàn đáp chậm rãi, rồi nhấp một ngụm vang đỏ
Văn Toàn
Văn Toàn
Và đôi khi, tôi muốn thử xem… anh phản ứng thế nào khi bị đẩy vào thế phải đi trước
Hải nghiêng người sát hơn, mùi rượu từ ly vang trên tay Toàn hòa với hương bạc hà rất nhẹ từ áo của anh
Ngọc Hải
Ngọc Hải
Vậy cậu đang chơi với tôi à?
Toàn không trả lời ngay. Cậu đặt ly vang xuống thành ban công, chống một tay vào mép đá lạnh, và cúi nhẹ về phía anh
Văn Toàn
Văn Toàn
Nếu đây là một ván cờ
Khóe môi cậu cong lên
Văn Toàn
Văn Toàn
Thì tôi chỉ muốn đứng ở vị trí khiến anh… không thể bỏ qua
Khoảng lặng giữa họ trở nên đặc quánh. Bên ngoài, tiếng còi xe và nhịp sống ồn ào vẫn vang vọng, nhưng dường như không ai trong hai người để tâm
Ngọc Hải
Ngọc Hải
Cẩn thận. Có những nước cờ… một khi đã đi, sẽ không thể quay lại
Toàn khẽ cười, lùi về, nhưng ánh mắt không hề rời anh
Văn Toàn
Văn Toàn
Thì anh cứ đi cùng tôi
Bên dưới đường phố, pháo hoa bất chợt bùng sáng, là một phần của lễ hội đêm ở thành phố này. Ánh sáng rực rỡ phản chiếu lên gương mặt cả hai, tạo nên một khoảnh khắc mà Hải biết… có thể sẽ trở thành bước ngoặt của cả ván cờ
🥂
Pháo hoa dứt, thành phố lại chìm trong nhịp sống đêm bình thường. Hải rời ban công trước, nhưng không quên nhấc ly vang trên tay Toàn mang vào, đặt lên bàn
Ngọc Hải
Ngọc Hải
Cậu uống vừa thôi. Ngày mai còn một phiên họp nữa
Giọng anh nghe bình thản, nhưng lại vô thức cầm chai nước đặt ngay tầm với của Toàn
Toàn nhấc chai nước, mở nắp, uống một ngụm rồi chống hờ khuỷu tay lên bàn
Văn Toàn
Văn Toàn
Quản kĩ khiếp
Ngọc Hải
Ngọc Hải
Không quản, quân hậu ngất giữa trận thì vua cũng chao đảo
Câu đáp khiến Toàn bật cười khẽ, âm thanh lẫn với tiếng máy điều hòa trầm đều
Văn Toàn
Văn Toàn
Anh có chắc mình muốn giữ tôi ở vị trí ‘hậu’ không? Biết đâu một ngày nào đó tôi lại đổi phe
Hải nhìn thẳng vào cậu, không cười, cũng không tỏ vẻ bất ngờ
Ngọc Hải
Ngọc Hải
Nếu cậu muốn đổi phe, phải bước qua tôi trước
Khoảnh khắc ấy, Toàn thấy tim mình đập lệch một nhịp, không phải vì câu nói, mà vì cái cách người đàn ông trước mặt thốt ra nó: bình thản, chắc chắn, nhưng sâu bên trong lại là một sự bảo vệ ngang tàng
Cậu đứng dậy, bước chậm về phía giường
Văn Toàn
Văn Toàn
Vậy anh canh cho tôi ngủ đi
Văn Toàn
Văn Toàn
Hát ru hay kể chuyện cũng được, tôi thích bạch tuyết và 7 chú lùn
Ngọc Hải cau mày, để lại một câu sắt đá rồi trở lại giường của mình
Ngọc Hải
Ngọc Hải
Đi kêu thằng điên nào kể cho nghe, đây không rảnh
🌅
Sáng hôm sau
10h trưa
Hội nghị phụ diễn ra ở một sảnh nhỏ hơn. Không gian nhẹ nhàng hơn hẳn, các đoàn chỉ gửi đại diện để bàn các điều khoản chi tiết. Hải và Toàn ngồi cùng bàn tròn, trước mặt là cà phê đen và một dĩa bánh nhỏ
Toàn chống cằm nhìn bảng dữ liệu, rồi nghiêng đầu về phía Hải
Văn Toàn
Văn Toàn
Hôm qua anh chưa trả lời câu hỏi của tôi
Hải đang đọc tài liệu, không ngẩng lên
Ngọc Hải
Ngọc Hải
Câu nào?
Văn Toàn
Văn Toàn
Toàn bộ… hay chỉ một nửa?
Hải đặt tập giấy xuống, nghiêng ghế sát lại, giọng trầm xuống hẳn
Ngọc Hải
Ngọc Hải
Cậu muốn thử thì cứ thử. Nhưng một khi đã để tôi giữ, tôi sẽ không trả lại
Toàn chớp mắt, bất giác ngồi thẳng dậy. Cậu định cười, nhưng không hiểu sao trong ngực lại cảm giác ấm và chộn rộn khó tả
Phần còn lại của buổi sáng, hai người vẫn bàn công việc, nhưng thỉnh thoảng ánh mắt chạm nhau, và chẳng bên nào vội rời đi
________________
NovelToon
Tổng tài lanh
Tổng tài lanh
Cười mệt😊
NovelToon
Tổng tài lanh
Tổng tài lanh
Cho cái tội cà khịa Tiến Linh, mới mất có một tim mà cà khịa ảnh quá trời quá đất
Tổng tài lanh
Tổng tài lanh
Anh Hải ơi anh mang nghiệp rồiii
NovelToon
Đứng dòm Hunter luôn mới dữ😏
Hot

Comments

Nng_0309

Nng_0309

khịa anh Linh xong bị hunter bắt vô tò😭

2025-08-11

1

mh.

mh.

Nhìn cứ ngơ ngơ 😭

2025-08-11

1

mh.

mh.

Phũ😭

2025-08-11

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play