( Lai Bâng X Jiro) Trả Thù
chap 4
Nói đến đây bao nhiêu tuổi thân của em trào ra nước mắt tuôn ra không kiểm soát
lai bâng
Sau khi khỏe rồi em có muốn đến nhà anh ở không?
"dù gì khi khỏe lại cũng không có nhà để ở "
"như vậy có phiền không?"
lai bâng
không phiền / lắc đầu/
" vậy cảm ơn anh gieo hy vọng cho tôi"
lai bâng
* đẹp quá*/ nhìn chăm chú /
lai bâng
Em nghỉ ngơi một chút / kéo em nằm xuống/
hữu Đạt
Chú ơi đạt đau bụng / ôm bụng đi xuống cầu thang/
tấn khoa
Con đau như thế nào / vén áo lên xem/
tấn khoa
Chỗ con đau là chỗ đau ruột thừa mà / hoảng hốt bé em lên/
Tấn khoa đưa em đến bệnh viện ngay trong ngày hữu Đạt đau đến nỗi uốn éo cả người
tấn khoa
Con uống một chút thuốc giảm đau nhé/ đưa viên thuốc/
hữu Đạt
/Uống/ con muốn đi chơi!
tấn khoa
Không được con không được đi đâu hết
ngọc quý
/ cầm ống biển đi dọc hành lang/
ngọc quý
* chỗ này không có ai hết vậy* / đi dọc hành lang/
lai bâng
/đi từ phòng bệnh nhân ra/ * đó chẳng phải là nhóc con sao*
ngọc quý
/ giật mình quay lại/
Em khẽ mở miệng rồi gọi một cái
lai bâng
Em đang gọi anh mau gọi lại một lần nữa đi / nhìn em/
ngọc quý
/ ngồi ở băng ghế/
y tá
Bệnh nhân ngọc quý có người kiếm cậu / đỡ em đi/'
lai bâng
* có người kiếm*/ đi theo/
ngọc quý
/ bước vào phòng/
Thiên Khánh
Ngọc quý con vẫn khỏe chứ !
Thiên Khánh
Nay dượng và dì lên đây để thăm con / đỡ em ngồi xuống/
ngọc quý
_con khỏe rồi cảm ơn dượng_/ kí hiệu ngôn ngữ/
Thiên Khánh
Dượng cho con một chút tiền để phòng thân/ dúi vào tay em cái thẻ đen/
kim phương
Cho làm chi nhiều ! Cái thằng bệnh hoạn này vài bữa sẽ chết ngay thôi
Thiên Khánh
em im lặng đi đừng làm cháu nó buồn / xoa đầu quý/
Comments