RhyCap⁴

CuDungViVoYeu.
CuDungViVoYeu.
Truyện có buff, buff chiều cao cho anh bé Quang Anh và thay đổi một chút về bàn tay của ảnh =]
CuDungViVoYeu.
CuDungViVoYeu.
Vậy nên đừng có thắc mắc nka các bò.
.
‧₊˚🖇️✩ ₊˚🎧⊹♡
.
HoangDucDuy.
HoangDucDuy.
[| đi đến mở cửa |]
NguyenQuangAnh.
NguyenQuangAnh.
[| nhào đến ôm em. |]
Cửa chỉ vừa bật mở đã bị một lực khác đến từ người đứng bên ngoài bật toang.
Thân người to tướng lao đến ôm gọn y vào lòng.
Quấn quanh eo y bằng cánh tay săn chắc, khiến eo y siết đau vì cái ôm chặt.
HoangDucDuy.
HoangDucDuy.
ưmmmm....
NguyenQuangAnh.
NguyenQuangAnh.
[| dụi mặt vào hõm cổ y. |]
Mũi thô dài của gã cạ vào da vai mềm, mang lại cho y cảm giác ngưa ngứa.
HoangDucDuy.
HoangDucDuy.
[| đẩy. |] kìa, mới về đã ôm người ta.-!
Với sức của một người lười tập thể dục và hay bị đau lưng như y thì chắc chắn là không đọ lại được với một võ sĩ quyền anh - dù cho bây giờ gã vừa trải qua một trận thi đấu mệt mỏi.
Chính vì vậy mà cái đẩy nhẹ của y chẳng si nhê gì với cái tên cứng đầu đang quấn người không chịu buông này,
mà ngược lại, càng khiến Quang Anh ôm chặt hơn.
HoangDucDuy.
HoangDucDuy.
Mùi cơ thể nồng quá, đi tắm đi. [| viện cớ_nhăn mặt. |]
NguyenQuangAnh.
NguyenQuangAnh.
[| bĩu môi |] chê người ta đấy à?
HoangDucDuy.
HoangDucDuy.
Sao cũng được, đi tắm đi, mau!
NguyenQuangAnh.
NguyenQuangAnh.
Thế có ăn không?
HoangDucDuy.
HoangDucDuy.
Ăn, nhưng phải "làm sạch" trước đã. [| cười. |]
NguyenQuangAnh.
NguyenQuangAnh.
Ok, nghe theo Duy đấy.
Đến lúc này, gã mới buông y ra.
Cầm theo khăn lau mà bước vào phòng tắm.
Tưởng vậy là êm xui, ai ngờ bước vào chưa được năm phút, tiếng của gã lại vang lên.
NguyenQuangAnh.
NguyenQuangAnh.
Ấy! Yêu ơi..
HoangDucDuy.
HoangDucDuy.
Sao đấy?
HoangDucDuy.
HoangDucDuy.
[| nhướng mày_nhìn về phía cửa phòng tắm. ]
NguyenQuangAnh.
NguyenQuangAnh.
Duy ơi?
NguyenQuangAnh.
NguyenQuangAnh.
Hoàng Đức Duy ơi.
HoangDucDuy.
HoangDucDuy.
...
HoangDucDuy.
HoangDucDuy.
Gọi một lần là tớ nghe rồi mà..
NguyenQuangAnh.
NguyenQuangAnh.
Tao biết mà, nhưng tao thích gọi tên Duy vậy thôi.
Lời nói còn mang theo ý cười.
HoangDucDuy.
HoangDucDuy.
Chuyện gì?
NguyenQuangAnh.
NguyenQuangAnh.
Tao chưa cởi huy chương, giữ dùm tao.
Gã vừa nói xong, cửa nhà tắm mở hờ ra.
Hơi nước nóng cũng phả ra từ đó.
Bàn tay nổi gân ở phần cổ tay được đưa ra, kèm theo trên tay là sợi huy chương chễm chệ số 1 dính chút bọt sữa tắm.
HoangDucDuy.
HoangDucDuy.
[| thở dài_đi đến. ]
Đức Duy vừa nhận lấy huy chương từ tay gã, vừa rụt tay lại liền bị tay của Quang Anh nắm lấy cổ tay làm y giật cả mình.
Nhưng gã chỉ vuốt nhẹ phần da thịt mềm mại rồi rút tay lại vào trong.
| cạch. - cửa đóng. |
HoangDucDuy.
HoangDucDuy.
...
Đấy, cứ thích trêu người ta mãi thôi.
Cầm huy chương trên tay,
Hoàng Đức Duy tự hiểu Quang Anh không đơn giản là muốn y giữ dùm gã đồ đạc.
Mà là... muốn nhắc nhở y về vụ trao giải mà lúc trước cả hai đã hứa hẹn.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play