Chap 2

Em từ từ mở mắt
Đập vào mắt em là cái trần nhà ẩm thấp lợp bằng lá của nơi xa lạ nào đó
Tay chân em đều bị trói chặt
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
//cựa người// ư..
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Đây là đâu?”
Dây thừng trói chặt đến mức mỗi lần em di chuyển người là sẽ cứa vào da em
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Đầu đau quá…”
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Chẳng phải mình chết rồi sao?”
Em khó khăn di chuyển đến vũng nước trên sàn
Vũng nước soi bóng một bé gái độ khoảng 5,6 tuổi mà em không hề quen
Đôi mắt long lanh cứ nhìn chăm chăm vũng nước
Em hoàn hồn hốt hoảng lùi lại
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Cái gì vậy!?”
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Đây không phải là mình”
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“K…không lẽ..mình xuyên không rồi!?”
Chưa kịp chấp nhận sự thật rằng em đã xuyên không thì cánh cửa chợt bật mở
Kẻ buôn người
Kẻ buôn người
//đi vào//
Kẻ buôn người
Kẻ buôn người
Tỉnh rồi sao ranh con?
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Ai vậy?”
Kẻ buôn người
Kẻ buôn người
//đạp vào người em//
Kẻ buôn người
Kẻ buôn người
Ranh con dám bỏ trốn sao!?
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
A-!?
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Đau quá”
Cơn đau đầu ập đến
Từng mảnh vụn ký ức gắn kết lại
Nguyên chủ của cơ thể này là bé gái sinh ra trong gia đình trọng nam khinh nữ
Bé sinh ra đã bị câm bẩm sinh
Bà nội bé thấy vậy đã bán bé cho bọn buôn người
Đêm qua bé đã bỏ trốn
Tất nhiên là cơ thể bé nhỏ này không thể chạy xa hơn khỏi sào huyệt của bọn buôn người
Bé bị bắt và bị đánh một trận thừa sống thiếu chết
Quay lại với hiện thực
Tên buôn người vẫn không ngừng đánh em
Kẻ buôn người
Kẻ buôn người
//vứt cây gậy đi//
Kẻ buôn người
Kẻ buôn người
Hừ
Kẻ buôn người
Kẻ buôn người
Cho mày nhớ
Kẻ buôn người
Kẻ buôn người
Sau này mày dám trốn nữa là tao đánh què chân!
Hắn nhổ một bãi nước bọt,khinh bỉ bỏ đi
Bỏ mặc em nằm thoi thóp thở dưới sàn nhà lạnh lẽo
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Nguyên chủ cũng thảm quá rồi,sinh ra đã bị câm còn bị bán đi rồi bị tra tấn dã man”
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Mình thảm hơn nữa”
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Xuyên không ngay vào lúc này”
Máu đỏ rỉ từng giọt xuống,thấm quyện vào tóc em
Gương mặt em chi chít vết thương lớn nhỏ
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Phải trốn ra khỏi đây,không thể ở đây mãi được”
Đêm hôm đó
Nhân lúc mấy tên buôn người ngủ say
Em âm thầm tự cởi trói
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Hồi đó coi mấy cái mẹo vặt cắt dây cứ nghĩ là vô dụng,giờ cũng hữu ích phết”
Với cơ thể nhỏ nhắn
Em dễ dàng trèo qua khung cửa sổ nhỏ trên tường rồi leo xuống
Cơ thể em bây giờ run lên dữ dội vì lạnh và mệt
Vết thương bắt đầu nhói đau
Nhưng khao khát sống đã giúp em lấy lại ý chí,cắn chặt răng nhịn đau chạy đi
Kẻ buôn người
Kẻ buôn người
//chạy theo sau//
Kẻ buôn người
Kẻ buôn người
Nhãi ranh đứng lại!
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Ngu gì đứng lại cho bị bắt hay gì”
Đương nhiên một cô bé 6 tuổi không thể nào chạy lại một người đàn ông trưởng thành
Tên buôn người dần dần sắp đuổi kịp em
Hoàng Yên Lam
Hoàng Yên Lam
“Tại sao mình không xuyên vào cơ thể nào to lớn hơn chứ” //khóc trong lòng//
Em gồng mình chạy ra đến đường lớn
Tên buôn người thấy em chạy ra đường lớn thì không dám đuổi theo nữa vì sợ bị phát hiện
Em nhìn thấy một chiếc ô tô đen chạy vụt ngang như nhìn thấy cứu tinh
Liều mình,em chạy ra chắn trước đầu xe
Chiếc xe vội thắng gấp lại
Một cậu trai trẻ bước ra từ trong xe
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhóc con,sao lại chắn trước đầu xe,biết làm vậy nguy hiểm lắm không?
The end
Hot

Comments

𝐁𝐚̣𝐜𝐡 𝐌𝐢𝐢𝐢 ❤ quân

𝐁𝐚̣𝐜𝐡 𝐌𝐢𝐢𝐢 ❤ quân

Khóc than chi em ơi

2025-08-14

0

𝐁𝐚̣𝐜𝐡 𝐌𝐢𝐢𝐢 ❤ quân

𝐁𝐚̣𝐜𝐡 𝐌𝐢𝐢𝐢 ❤ quân

H mà còn cổ hủ hả

2025-08-14

0

𝐁𝐚̣𝐜𝐡 𝐌𝐢𝐢𝐢 ❤ quân

𝐁𝐚̣𝐜𝐡 𝐌𝐢𝐢𝐢 ❤ quân

Eo , bắt nạt con nít

2025-08-14

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play