Yêu một người ở trên cao

________
**\[06:32 AM – Tin nhắn riêng | Quang Hùng & Đăng Dương]**
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh bận họp cả buổi sáng. Nhớ ăn sáng nhé. Tối nay về nhà anh ăn cơm. Anh tự nấu. Không nhận phản đối.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//ngơ ngác nhìn dòng tin nhắn lúc sáng sớm// Anh… dậy sớm hơn cả em nữa…?
**\[Quang Hùng – nhật ký offline | 07:00 AM]**
> "Ngày thứ 65 kể từ khi em bước vào thế giới của anh. > Anh vẫn dịu dàng, vẫn kiên nhẫn… vẫn như tổng tài trong truyện ngôn tình mà em từng đọc. > Nhưng càng gần anh, em lại càng thấy mình… nhỏ bé. > Khoảng cách giữa anh và em… không phải chỉ là chức vụ, mà là cả một tầng trời."
**\[10:05 AM – Chat nhóm nội bộ phòng Truyền thông]**
Minh (designer)
Minh (designer)
Ủa, hôm nay thấy Hùng đăm chiêu vậy? Không giống mọi khi nha
Thảo (content junior)
Thảo (content junior)
Mặt đang yêu mà không dám thừa nhận đó =))))) Lúc trước còn chối chối, giờ ánh mắt rõ lắm nha Hùng ơi\~
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//đọc rồi im lặng, không phản hồi// *“Không phải không muốn thừa nhận. Chỉ là không dám…”*
**\[12:30 PM – Tin nhắn riêng | Quang Hùng & Lệ Thư – Trợ lý Chủ tịch]**
Lệ Thư (trợ lý chủ tịch)
Lệ Thư (trợ lý chủ tịch)
Quang Hùng, có chuyện tôi muốn nói. Cậu hiểu rằng… cậu là người đặc biệt với Chủ tịch, đúng không?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
… Dạ. Em… hiểu
Lệ Thư (trợ lý chủ tịch)
Lệ Thư (trợ lý chủ tịch)
Vậy cậu cũng cần hiểu thêm một chuyện. Xung quanh anh ấy không chỉ có nhân viên, mà còn có những người mang quyền lực — cổ đông, đối tác, chính trị gia, truyền thông. Thế giới của Chủ tịch… không đơn giản đâu
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//ngập ngừng//… Em biết. Và em cũng… sợ điều đó.
Lệ Thư (trợ lý chủ tịch)
Lệ Thư (trợ lý chủ tịch)
Cậu không cần phải rút lui. Chỉ cần mạnh mẽ lên. Đừng để cảm giác "thấp bé" khiến cậu buông tay. Vì Chủ tịch, từ lúc biết cậu, chưa từng nhìn ai khác
**\[07:00 PM – Biệt thự Đăng Dương – Phòng bếp]**
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//Sắn tay áo, bày món ăn// Thấy chưa, tổng tài cũng biết nấu canh. Em còn chê anh không biết sống đời thường không?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//ngồi im một lúc rồi mỉm cười// … Anh Dương à.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Gì cơ?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nếu một ngày… em không còn là "người đặc biệt" của anh nữa… thì sao?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//đặt muỗng xuống, nhìn thẳng vào mắt Hùng// Em nghĩ anh là kiểu người thay lòng?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không phải… Em sợ chính em thôi. Em sợ em không xứng. Sợ người khác nhìn em bằng ánh mắt thương hại một sinh viên nghèo, bám víu tổng tài
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//giọng trầm xuống// Nghe rõ đây, Quang Hùng. Anh không cần một ai "xứng" với anh. Anh cần một người **khiến anh muốn giữ lấy cả đời**. Và người đó là em.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//đôi mắt bắt đầu đỏ lên// … Em đang yêu anh, đúng không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh biết. Và anh sẽ để em yêu anh theo cách của riêng em. Dù em còn lo lắng, dù khoảng cách giữa chúng ta là cả một tầng mây… Thì **anh sẽ là người bay xuống**, chứ không bắt em phải bay lên.
Trong gian bếp nhỏ ấm áp ấy, một tổng tài tháo cà vạt, xắn tay áo để nấu cơm cho người mình thương. Còn người kia… là cậu trai trẻ, lần đầu trong đời nhận ra – tình yêu không cần công bằng, chỉ cần chân thành
________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play