[ DomicMasterD ] Bản Nhạc Dưới Ánh Trăng
Chap 1
nhiều vai
1 : bắt được hắn chưa
nhiều vai
2: Tôi bị mất dấu hắn ta rồi..
nhiều vai
1 chết tiệt , về ông chủ giết chúng ta mất
Ba của Dương
sao mà 2 người ngu vậy hả
Ba của Dương
có một thằng cũng không bắt được
Ba của Dương
/ đập bàn / nuôi các người thật tốn cơm , mau cút ra ngoài
nhiều vai
1,2 / nhanh chóng ra ngoài /
Ba của Dương
/ xiết chặt tay /
tiếng gõ cửa có hơi gấp gáp
Đức Duy
/ mở cửa / sao mà tự nhiên đến nhà giữa đêm vậy
Quang Hùng
à mà giờ này mày còn chưa ngủ đó hả
Đức Duy
tao vừa chơi game xong , định đi ngủ thì mày gõ cửa nè
Quang Hùng
xin lỗi đã làm phiền
Đức Duy
thôi vô đi , ngoài trời lạnh dã man
Đức Duy
ê , mày thấy cái thằng Quang Anh đó sao
Quang Hùng
cái thằng đang theo đuổi mày đó hả
Đức Duy
ưm.. tao thấy cũng có chút gì đó rung động rồi
Quang Hùng
đừng , mày phải tìm hiểu thật kĩ..tao không muốn mày giống như tao..
Đức Duy
à , chuyện đó , 2 đứa mày chia tay được 1 năm rồi nhỉ ...
Quang Hùng
.. / khẽ gật đầu /
Đức Duy
từ lần đó cũng chẳng thấy nó xuất hiện nữa luôn á
Đức Duy
mà tao thấy thằng Quang Anh nó cũng tốt với tao..
cứ thế 2 người nằm trên chiếc giường ấm áp rồi cùng tâm sự với nhau
cả buổi tối ấy 2 người cũng chẳng ngủ được
Đức Duy
/ tỉnh dậy / đi gì mà vội vậy trời
Quang Hùng
em xin lỗi sếp..
nhiều vai
sếp : cậu đến muộn bao nhiêu lần rồi hả
nhiều vai
sếp : lần sau đến muộn thêm một lần nữa thôi là tôi cho cậu nghỉ việc luôn đó , giờ thì làm việc đi
Quang Hùng
dạ dạ , em xin lỗi
Hùng lại bắt đầu một ngày làm việc không mấy vui vẻ
ngồi quanh chỉ toàn vang lên những lời chế giễu, khinh bỉ
Hùng chỉ biết cố gắng chịu đựng rồi làm việc
Hùng làm đến tối muộn rồi mới lờ đờ đi bộ về
Bỗng tiếng đàn vang lên nhe nhàng , len lỏi từng kẽ lá , âm thanh khiến người ta mê mẩn
tiếng đàn như muốn xóa đi mọi buồn phiền trong Hùng
Hùng từ từ tiến lại , tìm ra thứ âm thanh đó
Đăng Dương
/ đóng cây đàn /
Quang Anh
tính bao giờ mới chịu quên đây
Quang Anh
còn việc ở công ty , mày không định tập trung vào nó hả
Đăng Dương
/ vẫn bình tĩnh đeo đàn sau lưng /
Dáng người cao ráo , gương mặt mang tỉ lệ chuẩn , sắc nét với ánh mắt sâu , sắc khiến bao trái tim tan chảy . Là Dương
nhưng cậu lúc nào cũng vậy , vẫn giữ vẻ mặt lạnh như tiền , chẳng nói cũng chẳng cười
Quang Hùng
/ tim đập rất nhanh / an..anh ấy
Đăng Dương
/ khẽ nhìn qua bụi cây gần đó /
Quang Hùng
/ 2 tay ôm chặt miệng /_
Đăng Dương
không có gì / rời đi /
Quang Anh
ê này / chạy theo /_
Dương với Quang Anh dần rời đi xa
Quang Hùng
/ ngồi bệt xuống / .. cuối cùng cũng được nhìn thấy anh rồi..
Quang Hùng
à.. cậu Quang Anh gì đó.. quen anh ấy sao.. vậy mà lúc đó mình lại không biết
Cũng không nghĩ nhiều nữa
Hùng lại trở về căn trung cư nhỏ
dù bên ngoài cuộc sống khó khăn nhiều tiêu cực nhưng khi về nhà Hùng như chưa từng nghe những lời khinh bỉ ngoài kia
trở về một căn phòng đầy gấu trúc mà mình thích
được làm những thứ mình thích
Quang Hùng
/ ôm chặt con gấu trong tay /
Quang Hùng
hôm nay tao được gặp anh ấy rồi..
Quang Hùng
chắc mày cũng nhớ anh ấy lắm , ước gì bây giờ.. 3 người chúng ta lại gặp nhau ha ..
Comments