[Allisagi] Làm Lại Từ Đầu
#3: Buổi tối hôm ấy
Isagi Yoichi
Cậu… đang vẽ tôi à?/Isagi ngạc nhiên./
Haruka không ngẩng lên, chỉ nhấp một ngụm cà phê rồi nói
Sakura Haruka
Chỉ là tình cờ. Tôi vẽ những gì gió thổi tới trước mắt mình… và hôm nay, gió lại mang cậu đến đây.
Câu nói đó khiến Isagi thoáng sững lại. Lần đầu tiên sau nhiều tháng, cậu cảm giác như mình không vô hình nữa.
Trong khoảnh khắc ấy, tiếng chuông cửa Potos lại vang lên, nhưng Isagi không còn để ý. Có lẽ, buổi chiều hôm nay… sẽ là khởi đầu của một điều gì đó.
Gió Makochi thổi nhẹ, con đường lát đá phát ra tiếng lạo xạo dưới bước chân. Haruka và Isagi đi song song, không nói nhiều, nhưng khoảng im lặng ấy lại không hề khó chịu.
Sakura Haruka
/Haruka tay đút túi áo, liếc sang/
Sakura Haruka
Cậu mới chuyển đến đây?
Sakura Haruka
Ở đây không ai bình thường đâu.
Isagi Yoichi
Ừ… hôm nay là ngày đầu tiên tôi ra ngoài dạo một chút. /Isagi đáp, mắt nhìn thẳng về phía trước/
Sakura Haruka
Thị trấn này yên ả, nhưng gió ở đây thì chẳng bao giờ ngủ /Haruka cười khẽ, như thể đang nói điều gì đó ẩn ý/
Isagi không hỏi thêm. Cả hai cứ thế sánh vai, đến khi con đường tách làm hai nhánh, họ mới dừng lại, trao nhau một cái gật đầu trước khi rẽ mỗi người một hướng.
Hai ngày sau - tại quán của Kotoha
[ thật ra tg kh nhớ tên
(`・ω・´)]
Tiếng chuông leng keng vang lên, Isagi bước vào, lần này trời đã vào thu sâu hơn, những chiếc lá vàng bám trên mái tóc cậu.
Haruka đã ngồi sẵn ở bàn cũ, ánh mắt bình thản nhìn ra cửa kính. Cậu giơ tay ra hiệu:
Sakura Haruka
Lại gặp rồi.
Isagi mỉm cười nhạt, kéo ghế ngồi xuống. Vài câu chuyện nhỏ lẻ trôi qua cho đến khi Haruka bất ngờ hỏi:
Sakura Haruka
Cậu định nhập học ở Fuurin à?
Isagi trả lời ngắn gọn, nhưng trong lòng lại thấy hơi ngạc nhiên vì Haruka biết.
Ngay lúc ấy, tiếng cửa bật mở mạnh hơn thường lệ. Một cậu tóc đỏ rượu, gương mặt rạng rỡ bước vào, và chàng tóc vàng bông xù bước vào.
Sakura Haruka
Suou, Nirei?
Sakura Haruka
Đến đây làm gì?
Akihiko Nirei
Sakura ơi đi học chung với tớ không?-
Akihiko Nirei
Ai vậy? Sakura?
Cậu khựng lại khi thấy Haruka đang ngồi đối diện với một người lạ. Đôi mắt Suou nhanh chóng quét qua Isagi, rồi cong môi cười
Haruka không trả lời ngay, chỉ nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt thoáng liếc sang Isagi như chờ cậu tự giới thiệu.
Không khí trong quán Potos bỗng chậm lại, như thể gió bên ngoài vừa ngừng thổi, chờ xem điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Comments