[Cực Hàng] Đại ka của trùm mafia

Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Mau ra đây
Tả Hàng-em
Tả Hàng-em
/Đi lại đứng trước mặt hắn/
Phần 2
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/nhìn em/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Bị thương rồi,mau đi băng bó đi
Tả Hàng-em
Tả Hàng-em
/lắc lắc đầu/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Không băng bó sẽ bị nhiễm trùng
Tả Hàng-em
Tả Hàng-em
/ngất xĩu/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/nhanh tay chụp lấy người em/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Mau đánh xe ra,lập tức về Trương Gia
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Gọi bác sĩ Lưu đến luôn
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/bế em/
Nhân vật nam
Nhân vật nam
Đàn em:/lập tức đi làm ngay/
.
Trương Gia
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thằng nhóc bị kiệt sức nên ngất
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vết thương cũng đã băng bó sát khuẩn rồi đó
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Truyền hết ống nước này sẽ tỉnh lại
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Ừm
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Mà nhóc con đó là ai vậy
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Mày ra tay cũng nặng đó nha
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Đã làm gì đâu
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vậy sao nó bị thương nặng thế kia
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Nhóc đó là em trai Chu Chí Hâm
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Không nghe lời nên bị nó dạy dỗ cho một trận
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Sao ra tay nặng vậy trời
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Anh em mà đánh như người dưng nước lã
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Người dưng nước lã là ch.ết lâu rồi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thì cũng không nên đánh em ra như thế này chứ
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Cách dạy của nó là như vậy rồi,anh cũng đâu phải không biết tính nó như nào
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Rồi rồi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vết thương một ngày sát trùng và thay băng 2 đến 3 lần
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tuyệt đối không cho uống thuốc giảm đau
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/nhíu mày/
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Uống nhiều sẽ bị miễn cảm với thuốc,lâu dần thuốc sẽ mất luôn tác dụng
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Rất có hại cho cơ thể
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Anh khám sơ qua là thấy nhóc con đó đang có dấu hiệu miễn cảm với thuốc đó nha
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Mày lựa lời nói với Chu Chí Hâm
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Biết rồi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Anh mày về đây
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/gật đầu/
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/rời đi/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/đứng nhìn Tả Hàng/
Tả Hàng-em
Tả Hàng-em
/nằm im ngủ li bì/
Nửa đêm
Tả Hàng-em
Tả Hàng-em
/nói mớ/Không,không đừng mà
Tả Hàng-em
Tả Hàng-em
Anh Hai/hét lên/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/chạy vội đến chỗ em/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Sao vậy
Tả Hàng-em
Tả Hàng-em
/nói mớ/Đừng mà,cứu cứu
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/lay người em/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Này nhóc
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Người ấm ấm vậy
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/sờ trán em/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Sốt rồi
Trương Cực hắn chạy vội xuống nhà lấy nhiệt kế lên đo cho em
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/nhấn nút/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
39 độ 5
Hắn lấy điện thoại gọi cho Diệu Văn,sau đó đi lấy nước chườm lòng bàn tay và trán cho em
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/đặt khăn ướt lên trán em/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/gọi cho Chu Chí Hâm/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
📱:Đang ở đâu
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
📱:Ở nhà ngủ,mai tao qua đón nó về
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
📱:Mai mai cái con khỉ khô,mau sang đây.Em mày sốt rồi
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
📱:Gì/hét lên/
Tút tút
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/mở cửa đi vào/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Mau khám cho nhóc đó đi
Lưu Diệu Văn nhanh chóng khám cho Tả Hàng,trong lúc khám liền nhíu mày
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Sao lại sốt như vậy được
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Quá cao rồi
Tả Hàng-em
Tả Hàng-em
Anh hai,hức...hức/nói mớ/
Tả Hàng-em
Tả Hàng-em
Mau chạy
Tả Hàng-em
Tả Hàng-em
Đừng
Tả Hàng-em
Tả Hàng-em
Đừng mà,anh hai
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/đi lại chấn an em/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Ngoan đi không ai bắt em hết
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
Đừng sợ
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
/mở bật cửa chạy vào/
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
Tả Hàng sao rồi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Sốt quá cao,vết thương cũng đâu có nặng lắm mà phát sốt được
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
Mau kiểm tra vết thương sau lưng nó,nhanh lên /lo lắng/
Lưu Diệu Văn lập tức xoay người Tả Hàng nằm ấp xuống
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Máu
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/kéo áo em lên/
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Trời ạ,sao không nói sớm.Bị bục chỉ rồi
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
/nhíu mày nhìn/
Tả Hàng-em
Tả Hàng-em
Anh haiii/nói mớ/
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
/đi đến nắm tay em/
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
Đây đây
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
Đừng sợ,sẽ không ai bắt được em
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
Không ai bắt anh cả
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
Ngoan
Tả Hàng-em
Tả Hàng-em
...
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Mở đồ ra,tao cần khâu gấp vết thương
Quá trình xử lí vết thương được diễn ra nhanh chóng.Lưu Diệu Văn là một bác sĩ giỏi,điều này không có gì khó đối với Diệu Văn
Chỉ có điều vết thương đã khâu lại,nhưng vấn đề trở ngại đó chính là tâm lí của em
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/thở dài/
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tâm lí không được ổn,có triệu chứng trầm cảm ở mức vừa
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
Trầm cảm
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đúng vậy
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Do phải chịu sự đã kích hoặc môt nổi sợ nào đó khiến nó ám ảnh,không thể vượt qua
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chú ý đến nó nhiều hơn
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đừng gây áp lực nữa nhé
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
Biết rồi
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
/ánh mắt đượm buồn nhìn em/
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
Anh Hai xin lỗi,xin lỗi nhiều.Năm đó khiến em sợ hãi không thể vượt qua rồi
Chu Chí Hâm-anh
Chu Chí Hâm-anh
Xin lỗi xin lỗi/tự trách bản thân/
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
"Năm đó là chuyện gì vậy"
Trương Cực-hắn
Trương Cực-hắn
"Xảy ra chuyện gì"
___end chap___
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play