chap 3
gvcn
Thôi chúng ta tạm ngưng ở đây
gvcn
Các em nhớ lắm bài tập về nhà cô giao đấy
gvcn
Còn riêng an với q.anh nhớ trực nhật sạch sẽ rồi hẳn về nha
Đặng Thành An ( negav)
Dạ cô yên tâm
Đặng Thành An ( negav)
Em với q.anh lo được
Nguyễn quang anh ( rhyder)
Có 2 thằng làm gần chet chứ lo được gì
Nguyễn Thiện pháp ( pháp Kiều)
Vậy kiều về nha an với q.anh ở lại vui vẻ
Đặng Thành An ( negav)
Bai kiều
Nguyễn quang anh ( rhyder)
ờ bai
Khi tất cả các học sinh ai cũng về hết
Sân trường thì cũng chẳng có ai
Chỉ còn an với q.anh ở lại trực nhật
Thì bỗng mây đen kéo ùn tới khiến cho bầu trời nhìn rất u ám
Đặng Thành An ( negav)
Trời có vẻ không đẹp lắm nhỉ
Nguyễn quang anh ( rhyder)
ừm hình như sắp mưa tới nơi rồi thì phải
bác bảo vệ
ủa còn hai đứa ở lại trực nhật hả?
Đặng Thành An ( negav)
ờ dạ thưa bác
bác bảo vệ
Thôi hai đứa cứ trực nhật đi, bác phải về sớm để ăn cơm với vợ bác rồi
bác bảo vệ
bác không ở lại canh cửa cho 2 đứa được
bác bảo vệ
Khi nào xong 2 đứa tự đóng cửa dùm bác nha
Đặng Thành An ( negav)
Dạ bác yên tâm tụi con làm được
bác bảo vệ
ừm vậy phiền hai con rồi
Nguyễn quang anh ( rhyder)
bác về cẩn thận
Khi bác bảo vệ đi thì là lúc an và anh bắt đầu đi tìm hiểu cầu thang bị nghiêm cấm ấy
Đặng Thành An ( negav)
Nhìn nó cứ sao sao ấy
Nguyễn quang anh ( rhyder)
Sáng thằng nào mạnh miệng lắm mà
Nguyễn quang anh ( rhyder)
Giờ nói sao sao là sao?
Đặng Thành An ( negav)
Kệ nhắm mắt đi luôn
Khi an và anh đi vào chỗ cầu thang u ám ấy
Khi bước vào cảnh tượng khiến cho an và anh phải khiếp sợ đó là những vết m.áu của cậu học sinh để lại
Đặng Thành An ( negav)
ôi trời
Đặng Thành An ( negav)
Không lẽ tin đồn ấy là sự thật
Nguyễn quang anh ( rhyder)
//Nhìn vết m.áu thật lâu //
Nguyễn quang anh ( rhyder)
Thôi mình đi lên lầu thử xem
an và anh đi lên lầu, trên lầu là phòng âm nhạc
căn phòng ấy có rất nhiều mạng nhện hình như đã bỏ rồi
Nhưng dụng cụ vẫn còn nguyên, chỉ khiến cho nó bị bụi bẩn tí thôi
Khi bước vào căn phòng cửa sổ không đóng lại và có màng
và một ngọn gió bắt đầu thổi qua làm khiến cho an và q.anh phải lạnh sóng lưng
Đặng Thành An ( negav)
ê sao t thấy nó bị rợn kiểu gì ý
Nguyễn quang anh ( rhyder)
T cũng chả biết nữa
Khi an và q.anh định đi ra ngoài xem còn căn phòng gì nữa không
Thì q.anh thấy có bóng ai mờ mờ đang theo dõi hai người bọn họ
Nguyễn quang anh ( rhyder)
" ai vậy nhỉ ?"
Bỏng nhưng cái bóng ấy lại biến mất
Nguyễn quang anh ( rhyder)
// đi theo cái bóng mờ ảo ấy//
Khi q.anh đi theo thì chẳng thấy cái bóng ấy đâu!? và cậu chợt nhận ra là cậu đã lạc mất an
Nguyễn quang anh ( rhyder)
ôi thôi chet mình bị lạc mất an rồi
Bất ngờ cây đèn pin chợp tắt
Nguyễn quang anh ( rhyder)
" sao lại hết pin vào lúc này"
khi cậu mãi lo loay hoay về cây đèn pin thì bỗng có một bóng người tiến lại gần cậu
Nguyễn quang anh ( rhyder)
// nghe tiếng bước chân của ai đó//
Nguyễn quang anh ( rhyder)
" có phải của an không ta"
Nguyễn quang anh ( rhyder)
An à m nghe t nói không vậy
Nguyễn quang anh ( rhyder)
ể không phải à
Thì bỗng có một ánh sáng hiện lên ngay chỗ một căn phòng khác
Nguyễn quang anh ( rhyder)
// đi theo ánh sáng ấy//
Nhưng càng đi thì làm cho q.anh càng thấy có gì đó rất ấy náy
Nguyễn quang anh ( rhyder)
// bước vào//
Khi bước vào cậu thấy căn phòng này lại rất sạch sẽ, nó không bụi bẩn như máy căn phòng khác
Nguyễn quang anh ( rhyder)
Nhìn như đã có ai ở chỗ này thì phải
Khi q.anh mãi tham quan căn phòng ấy thì bỗng có một tiếng nói vang lên
Nguyễn quang anh ( rhyder)
!?// giật mình//
Nguyễn quang anh ( rhyder)
a-ai vậy?
Hoàng Đức Duy ( captain)
// nhìn q.anh bằng ánh mắt đỏ hoe//
Nguyễn quang anh ( rhyder)
H-hả
Nguyễn quang anh ( rhyder)
// lo sợ//
Q.anh nhìn cậu học sinh ấy rất kĩ nhưng đều cậu bất ngờ đó chính là cậu học sinh ấy nhìn rất mờ và cậu ấy còn không có bóng
Cơ thể mang trên đồng phục học sinh trường mình nhìn rất lạ
Cậu học sinh ấy nhìn q.anh bằng ánh mắt g.iết người nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy
Hoàng Đức Duy ( captain)
//tiến lại gần q.anh//
Nguyễn quang anh ( rhyder)
// nhìn một người đang lơ lửng đang tiến lại gần mình//
Nguyễn quang anh ( rhyder)
//Lùi lại//
Hoàng Đức Duy ( captain)
// nghiêng đầu//
Hoàng Đức Duy ( captain)
Tại sao lại vào đây? // nói chậm rãi//
Nguyễn quang anh ( rhyder)
T- tôi
Hoàng Đức Duy ( captain)
Hửm..//Cười rất rợn người//
Nụ cười của cậu học sinh ấy rất ghê rợn khiến cho ai nhìn vào cũng thấy sợ hãi
Mắt thì đỏ hoe miệng thì không ngừng cười nói rất chậm rãi khi ánh đèn chiếu vào thì chẳng thấy bóng đâu!?
Hoàng Đức Duy ( captain)
//lao vào về phía q.anh//
Hoàng Đức Duy ( captain)
//Nắm cổ áo cậu//
tg rhycap
Cảm ơn vì đã đọc
Comments
Juárez Márquez Odette Margarita
Đọc xong, muốn bật cười lol 🤣
2025-08-23
1