[AllNegav-AllGav] Nghiệt Duyên Mafia
4: Đêm Giam Lỏng&Lời Thú Tội
đêm đó căn biệt thự im lìm sau một ngày hỗn loạn nhưng trong lòng mỗi người đều dậy sóng An bị kéo vào căn phòng riêng để “bảo vệ”
nhưng cậu biết rõ bản chất đó chẳng khác nào giam lỏng Kiều đứng ngoài cửa lo lắng
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
An ơi..mày có ổn không
nhưng chưa kịp nghe đáp lời thì một bàn tay đặt nhẹ lên vai cô là Minh Hiếu anh khẽ lắc đầu ra hiệu im lặng
bên trong phòng An ngồi dựa vào cửa sổ ánh trăng hắt lên gương mặt mệt mỏi cậu nhắm mắt hít một hơi dài khi mở mắt ra lại thấy Hùng ngồi đối diện tay cầm ly rượu ánh mắt rực cháy
Lê Quang Hùng-MasterD
mày khiến tao phát điên đấy An à
Lê Quang Hùng-MasterD
chưa từng ai chiếm lấy tâm trí tao như vậy
Đặng Thành An-Negav
vậy thì giữ khoảng cách đi đừng biến mình thành xiềng xích//cười nhạt//
Hùng siết mạnh ly rượu đến nứt vỡ nhưng không nói thêm
cửa bật mở Quang Anh bước vào lạnh lùng
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
tôi sẽ ở đây canh cậu
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
không để ai làm phiền cậu cả
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
kể cả Hùng//liếc nhìn Hùng//
Lê Quang Hùng-MasterD
mày tưởng tao sợ à//gầm lên//
không khí căng như dây đàn cả hai chỉ muốn lao vào nhau ngay trước mặt cậu
Đặng Thành An-Negav
THÔI ĐI//bật dậy hét lớn//
Đặng Thành An-Negav
các người làm tôi mệt lắm rồi
đôi mắt cậu đỏ hoe khiến cả hai lặng người nhưng lại càng thôi thúc cảm giác tội lỗi và khao khát chiếm hữu
trong lúc đó Duy lặng lẽ mở cửa bước vào tay cầm một chiếc áo khoác quàng lên vai cậu
Hoàng Đức Duy-Captain
sẽ..sẽ lạnh đấy
giọng cậu ta run run như muốn bật khóc
Hoàng Đức Duy-Captain
đừng nhìn ai khác nữa được không chỉ nhìn em thôi cũng được…//rưng rưng//
cậu sững người lại..tim như hửng đi 1nhịp
nhưng rồi lại nhanh quay đi tránh ánh mắt ấy
đúng lúc ấy cánh cửa lớn đột ngột bật ra một người xuất hiện khí chất điềm tĩnh nhưng ánh mắt uy nghiêm chính là Bảo Khang không ai dám cãi khi anh cất tiếng
Phạm Bảo Khang-Hurrykng
tất cả cút ra ngoài
trầm đều không cần to tiếng nhưng đủ khiến Hùng và Quang Anh lẫn Duy sững lại
Hùng định phản đối nhưng Khang quay sang chỉ một ánh nhìn lạnh băng,Hùng đành im lặng đứng lên bỏ đi,Quang Anh nghiến răng rồi cũng lùi bước Duy thì ngoái nhìn cậu đầy luyến tiếc,nhưng buộc phải rời khỏi phòng
chỉ còn lại Khang và An trong căn phòng tĩnh lặng Khang bước đến ngồi xuống cạnh cậu đưa cho cậu ly nước
Phạm Bảo Khang-Hurrykng
uống đi
Phạm Bảo Khang-Hurrykng
thay vì chịu đựng
cậu khẽ nhận lấy ngập ngừng
Đặng Thành An-Negav
sao..sao anh khác họ vây
Khang nhìn cậu một lúc lâu rồi cười nhạt
Phạm Bảo Khang-Hurrykng
vì anh không coi em là món đồ để tranh dành
Phạm Bảo Khang-Hurrykng
anh chỉ muốn cưng chiều em thôi
Phạm Bảo Khang-Hurrykng
nếu em muốn đi anh sẽ để em đi nếu em mệt anh sẽ che chắn cho em
Phạm Bảo Khang-Hurrykng
anh không cần em phải thuộc về anh nhưng anh muốn em biết rằng luôn có một nơi để dựa vào
câu nói ấy như mũi dao cắm sâu vào trái tim An,cậu siết chặt ly nước tay run run mắt long lanh
Đặng Thành An-Negav
sao anh tốt vậy..chưa chắc gì em đáp chả lại
Khang đưa tay khẽ xoa đầu cậu giọng trầm thấp dịu dàng
Phạm Bảo Khang-Hurrykng
đáp lại hay không đâu quan trọng An à đôi khi chỉ cần được ngồi cạnh em thế này đã là đủ rồi
trong khoảnh khắc ấy mọi xích mích ồn ào bên ngoài dường như tan biến để lại chỉ có An và Bảo Khang trong khoảng lặng ấm áp nhưng cậu lại càng hoang mang hơn vì giữa những bàn tay thô bạo chiếm hữu chỉ có một người dịu dàng nâng niu và chính điều đó mới khiến trái tim cậu rung động dữ dội nhất
bên ngoài hành lang Dương và Hải Đăng lặng lẽ quan sát qua khe cửa ánh mắt họ tối lại bởi ghen tuông Minh Hiếu khẽ thở dài
Trần Minh Hiếu-HIEUTHUHAI
‘nghiệt duyên’ này sẽ nhấn chìm hết tất cả
Kiều thì chỉ biết ôm mặt khóc thầm vì thương bạn thân
đêm đó An ngủ thiếp đi trên vai Khang một giấc ngủ hiếm hoi bình yên nhưng bên ngoài cánh cửa có tám ánh mắt âm ỉ như lửa chỉ chờ bùng cháy
Bow sầu đời
viết bộ này mấy anh điên quá
Bow sầu đời
bèo nào yếu là gãy khúc đó giống Bow
Bow sầu đời
oce bơ gãy rồi
Comments
🐣Bean🐥
Canh xong cái sáng hôm sau An mất TRINH :))))
2025-08-18
1