[Youkai Gakkou No Sensei Hajimemashita] Đại Dương
Chap 1
"Suijin-sama, ngài sao thế?"
"Không ngài thì còn ai nữa chứ, ngài sao thế?"
???
"Kì lạ, đây là nơi mà 'Ngài' dành cho mình sao?"
???
Này... tôi tên là gì thế?
"Đừng nói là ngài ngủ đến mức lú lẫn luôn rồi nhé? Thần xin ngài đấy, làm ơn hãy ra dáng thần linh lên đi chứ!"
"Nói gì thế, Suijin-sama lúc nào chả kì lạ"
"Haiz... Xin hãy nhớ lại vị trí của mình, thưa ngài. Ngài là Thủy thần, Suijin"
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Suijin.....
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Tôi... Hiểu rồi
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
"Thì ra.... 'buông bỏ quá khứ' mà ngài nói là như vậy"
"Vậy cũng tốt"... Nàng nghĩ thế đấy. Nàng sẽ không còn là Kiếm Kỳ Tước, không còn mang sứ mệnh nào cả. Hiện tại, nàng là Thủy Thần- Suijin. Một thân phận mới xa lạ nhưng lại quen thuộc đối với tâm can nàng. Phải chăng là từ vận mệnh hiện tại....
"Suijin-sama, xin hãy trở về điện thần đi ạ! Con người cần chúc phúc của ngài để mùa màng bội thu"
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Ừm... Dẫn đường đi
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
*Lặng lẽ theo chân tùy thần trở về*
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
"Vận mệnh đúng là kì diệu. Mình với nước đúng là chẳng thể tách rời"
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Là Ngài sắp xếp sao, Hoàng đế?
*Thì thầm*
"Suijin-sama! Tới nơi rồi ạ, thần xin phép lui. Các vị thần ở Cao Thiên Nguyên đang đợi ngài đó ạ"
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Cảm ơn
???
1: Suijin! Ngươi là Thủy Thần mà không làm tròn trách nhiệm của mình! Đã mấy tháng mà nhân loại đối mặt với hạn hán rồi!
Nàng ngước đôi mắt xinh đẹp của mình lên, nhìn chư vị trước mặt bản thân, thầm rằng đây hình như là "cấp trên" của nàng. Tự nhủ với bản thân, nàng không được phép ra tay với họ.
???
1: Ngươi đã biết tội chưa?
*Trách móc*
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Tôi... có tội gì sao?
???
"Ngươi!... Ngươi!... Không biết hối cải, xuống trần thế mà học hỏi đi!!!! 💢💢💢"
*Ra lệnh*
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
*Trầm ngâm*
Đã rõ
Do tình huống kì lạ, nàng buộc phải xuống nhân gian để sống. Nhưng biết sao đây, giờ đến cả sống thế nào... nàng thật sự không biết. Rồi cái bộ đồ vải chồng chéo lên nhau là cái gì vậy. Khác xa với nhà của nàng truớc đây.
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
"Khó di chuyển quá, bộ đồ thật kì lạ. Bộ ai ở đây cũng phải mặc như vậy sao?"
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
*Lang thang vô định*
Những căn nhà, tòa kiến trúc kì lạ hiện lên trước mắt nàng, trông thật xa lạ nhưng lại khơi dậy sự tò mò với thế giới này hơn bao giờ hết. Nàng hứng thú với nơi đây, cả con người lẫn những tòa thành, như nàng tiên cá lần đầu nhìn thấy thế giới loài người.
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
"Bộ... ở đây không ai sống với bản chất nguyên thủy sao? Sao cứ chồng chéo mấy lớp vải lên thân vậy?"
*Thắc mắc*
Dù cái gu thời trang của nàng cũng đã luôn bị vị Kim Chức Tước kia chê bai, rồi ngăn cấm. Nhưng nàng vẫn chẳng thể hiểu nổi sao họ có thể khoác lên mấy mảnh vải trên người như vậy.
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
"Không phải... không mặc đồ mới là bản thể tự nhiên nhất của loài người sao?"
Nàng liền rời khỏi nơi đông đúc người qua lại, đi sâu vào trong rừng.
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
*Đứng nhìn*
Ngươi... là thứ gì vậy?
???
Grahhh!!
*lao vào tấn công*
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Là thứ gọi là... Yêu quái mà bọn họ nói sao?
*Né tránh*
???
Gừ!!!
*Tấn công liên tục về phía nàng*
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Vậy thì....
???
1: Nghe đây, xuống nơi đó chính là nơi mà Thiên hoàng trị vì và có rất nhiều Yêu quái. Lo mà sửa lỗi của mình vì mùa màng đi, đừng có la cà hay dúi mình dưới nước nữa! Yêu quái là kẻ thù của con người, thế nên thấy thì phải giết rõ chưa?
???
1: Hơn hết, nhớ cho rõ thân phận của ngươi. Là Thần linh, không được phép giết người. Rõ rồi chứ, Suijin?
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Đã rõ
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Ngươi... là thứ không nên tồn tại.
*rút kiếm*
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Yên giấc đi
Cây kiếm và cung đàn hiện lên. Nàng chính là hiện thân của biển cả sâu thẳm nhất. Vừa bao dung nhưng lại thâm sâu khó lường. Nàng chính là thanh kiếm sắc bén nhất của "Ngài", chưa từng sứt mẻ.
Những vệt máu bắn lên khuôn mặt thanh tú của nàng. Tựa như đã quen, nàng chẳng để tâm đến nó, dù sao... tay nàng cũng đã nhuốm máu vì người đó từ rất lâu rồi. Lâu đến mức, chính nàng cũng chẳng thấy nhớp nháp.
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Bẩn mất rồi....
*Bình thản*
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
Đi tắm thôi
*Tìm kiếm nguồn nước*
Nàng rất nhanh đã tìm thấy dòng suối mát. Nhanh chóng cởi bỏ thứ vải mà nàng thấy "khó coi" ra rồi từ từ chìm xuống làn nước, như cảm thấy về nhà.
Toyokawa Mizu_Suijin_[Thủy Thần]
*Quay đầu*
....
Vận mệnh vốn kì lạ, nó cũng chưa từng nắm bắt được. Chính bản thân nàng thấy vậy, và thật kì lạ hơn... khi con người nàng gặp tới đây... là bước ngoặt lớn trong hành trình của thiếu nữ tại chốn xa lạ này.
Cá hồng nhỏ
Chắc phải mấy chap nữa mới vô truyện chính á
Cá hồng nhỏ
Ráng đợi nhen 😋
Comments