[Rhycap] Nhân Chứng Bí Mật
Dấu vết trong bức ảnh
Bệnh viện trung tâm Sài Gòn sáng hôm sau
Mùi thuốc sát trùng lan tỏa khắp hành lang, ánh nắng chiếu qua những ô cửa kính mờ bụi. Cậu ngồi bệt ở hàng ghế dài, hai tay ôm chiếc máy ảnh, lơ mắt nhìn sàn gạch men trắng
Đêm qua, cậu gần như không chợp mắt. Hình ảnh tên hung thủ, con dao sáng loáng và... vòng tay siết chặt của anh che chắn cho mình, cứ ám ảnh mãi
Tiếng bước chân dứt khoát vang lên. Cậu ngẩng đầu, bắt gặp bóng dáng quen thuộc. Anh với bộ vest sẫm màu chỉnh tề, vừa bước tới vừa cài huy hiệu cảnh sát lên ngực áo
Nguyễn Quang Anh
Cậu còn chưa về?
Hoàng Đức Duy
Tôi còn phải kiểm tra lại ảnh
Hoàng Đức Duy
Đêm qua tôi có chụp được vài bức ảnh
Nói rồi, cậu liền bật máy ảnh
Màn hình nhỏ sáng lên, lần lượt hiện ra loạt ảnh chụp trong ngõ phố
tên hung thủ - con dao - và.. cái bao tải chứa búp bê máu giả
Anh cúi xuống xem xét các bức ảnh một lượt
Nguyễn Quang Anh
Nhưng tiếc là khuôn mặt hắn vẫn bị che kín
Cậu khẽ cắn môi. Cậu biết điều đó, nhưng có một chi tiết khác. Trong bức ảnh cuối cùng, khi hung thủ lao tới, ánh sáng lóe lên từ ngọn đèn xa xa đã phản chiếu xuống tay hắn. Trên cổ tay lộ ra một vết sẹo dài, hình răng cưa
Tim cậu đập mạnh. Cậu chắc chắn đó là manh mối điều tra quan trọng, nhưng không hiểu vì sao, trong lúc anh đứng gần, ánh mắt nghiêm nghị như soi thấu lòng người, cậu lại bất giác giấu đi
Cậu lướt thật nhanh qua bức ảnh ấy, giả vờ như không có gì đặc biệt
Hoàng Đức Duy
Có lẽ hắn chỉ muốn dọa
Hoàng Đức Duy
Tối qua chắc cũng chỉ là trò chơi bệnh hoạn
Anh nhìn cậu một hồi lâu, như thế muốn dò xét từng nét mặt. Cậu thấy hơi thở của mình khựng lại, đôi má nóng lên
Cậu lo sợ, nếu cứ nhìn mãi thì anh sẽ phát hiện ra sự giấu giếm trong ánh mắt của mình
Cuối cùng, anh quay đi, giọng trầm thấp
Nguyễn Quang Anh
Đó không phải là trò đùa
Nguyễn Quang Anh
Là hắn đang nhử chúng ta mất cảnh giác
Anh ngồi xuống ghế bên cạnh, rút từ túi áo một phong bì niêm phong. Bên trong là báo cáo pháp y về hai nạn nhân trước
Nạn nhân số một bị mất máu hoàn toàn, tứ chi bị cắt phăng
Nạn nhân số hai có vết cắt chính xác đến mức ám ảnh, phần da trên ngực bị lột sạch
Nguyễn Quang Anh
Hắn không giết bừa
Nguyễn Quang Anh
Tất cả đều có điểm chung là phụ nữ trẻ, tóc dài, sống một mình và.. là phóng viên mạng
Nguyễn Quang Anh
Hắn ta có mô típ, nghĩa là hắn đang tính toán
Nguyễn Quang Anh
Ngõ số 7 đêm qua chỉ là lời cảnh cáo gửi đến chúng ta..
Cậu lắng nghe, đầu óc trống rỗng. Cậu nhớ được ánh mắt đỏ rực dã thú trong bóng tối, và rùng mình. Nhưng song song với nỗi sợ lại dấy lên một khao khát mãnh liệt
Cậu muốn vạch trần sự thật này, bằng chính đôi mắt, chính ngòi bút và chiếc máy ảnh của mình
Hoàng Đức Duy
Nếu vậy thì...
Hoàng Đức Duy
Tôi muốn tham gia điều tra
Nguyễn Quang Anh
Cậu điên à?!
Nguyễn Quang Anh
Cậu suýt mất mạng đêm qua, mà bây giờ còn muốn dấn thân vào?
Hoàng Đức Duy
Nhưng nếu không có tôi, anh đã chẳng có được tấm ảnh nào//thách thức//
Hoàng Đức Duy
Tôi có cách của mình!
Hoàng Đức Duy
Còn anh thì cần thông tin từ tôi
Không khí căng thẳng. Hai ánh mắt đối đầu nhau, không ai chịu nhường ai. Anh siết chặt bàn tay, rồi bất ngờ bật cười nhẹ - một nụ cười hiếm hoi mà chỉ có cậu mới được thấy
Nguyễn Quang Anh
Được thôi!
Nguyễn Quang Anh
Nhưng từ giờ, tôi sẽ kè kè bên cậu
Nguyễn Quang Anh
Dù cậu có thích hay không
Tim cậu đập loạn xạ, "kè kè bên cậu"-sao nghe giống một lời tuyên bố chiếm hữu hơn là trách nhiệm công việc?
Cậu quay mặt đi, giả vờ chỉnh lại ống kính để che giấu gương mặt tan đỏ bừng. Trong lòng vang lên suy nghĩ mơ hồ
Hoàng Đức Duy
'nếu anh ta thật sự luôn ở bên mình.. thì có lẽ '
Hoàng Đức Duy
'mình sẽ không còn quá sợ hãi '
Bên ngoài cửa kính, ánh nắng sớm dần chan hòa. Nhưng không khí lại giấy lên một lớp sương mỏng khó tả- giữa ranh giới của niềm tin, sự giấu diếm, và một tình cảm chưa được gọi tên
Và trên màn hình máy ảnh, bức ảnh về vết sẹo trên cổ tay hung thủ vẫn còn đó, nằm im lìm, như một bí mật mà cậu chưa sẵn sàng tiết lộ
Comments