Chap 4

___
Cánh cửa phòng cha mẹ khẽ kêu két một tiếng khi được đẩy ra.
Một luồng gió lạnh rít qua khe cửa, làm tóc Duy dựng đứng.
Căn phòng tối om, chỉ có chút ánh sáng từ hành lang hắt vào
Mùi máu ẩm ướt dội thẳng vào mũi, thứ mùi quen thuộc đến mức dạ dày Duy quặn thắt.
Quang Anh đứng sau lưng, giọng hắn lạnh lẽo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vào đi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Kể lại toàn bộ mọi chuyện vào đêm đó!
Duy nuốt nước bọt,cậu lê từng bước nặng như chì
Và rồi...
Cậu sững lại
TG Đâyyyy💋
TG Đâyyyy💋
Chuẩn bị tinh thần đi😈
---
Trong căn phòng tối ấy có một mâm cơm...
Chiếc bàn gỗ cũ kỹ được dọn ra, trên bàn là bát canh rau, đĩa thịt kho, bát cơm trắng còn bốc khói…tất cả đều nóng hổi, thơm lừng
Ngồi quanh bàn là gia đình Duy...
Ba,mẹ,anh trai cậu...
Từng người một...
Họ quay đầu chậm rãi, đồng loạt nhìn thẳng vào cậu
Đôi mắt mở to, trừng trừng, nhưng hốc mắt đen ngòm, không có ánh sáng
Nụ cười kéo dài rách cả khóe môi, máu tươi nhỏ tong tong xuống bát cơm.
(ba ,mẹ, anh trai duy)
(ba ,mẹ, anh trai duy)
Duy...lại đây ăn cơm với cả nhà nè...!
Tiếng mẹ cậu vang lên, nhưng giọng méo mó, kéo dài, như vọng từ đáy giếng lên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
K-kh...Không!//run rẩy,lùi về phía sau//
Trong mắt cậu, những bóng người ấy vẫn ngồi đó, lặng lẽ nhai cơm
Tiếng nhai nhóp nhép, rốp rốp vang vọng khắp phòng, như âm thanh của răng cắn vào xương.
Duy hét lên, quay đầu tìm Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh…anh có thấy không...?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Họ…họ vẫn còn ở đấy!!
Nhưng Quang Anh chỉ đứng dựa vào khung cửa, tay đút túi quần, mắt dửng dưng như đang quan sát một con vật đang lên cơn dại.
Giọng hắn trầm thấp, không gợn chút cảm xúc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trong phòng này…ngoài em và tôi, chẳng còn ai cả!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
KHÔNG!!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Họ ở ngay đó!!//chỉ về phía gđ cậu đang ngồi ăn//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đừng có lừa tôi!!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Gào lên, đôi mắt đỏ ngầu, nước mắt lẫn mồ hôi trượt xuống gương mặt tái mét//
Gia đình kia đồng loạt nghiêng đầu nhìn cậu, nụ cười toác rộng, lưỡi đỏ lòm thò ra ngoài
Một bàn tay lạnh ngắt từ dưới gầm bàn bò ra, nắm chặt lấy mắt cá chân Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//hét thất thanh//
Bịch!
Duy ngã vật xuống nền nhà, chân tay quờ quạng, miệng há ra thở dốc.
Cậu chỉ thấy Quang Anh chậm rãi tiến lại, bóng hắn che khuất ánh sáng.
Trong cơn hoảng loạn, Duy thấy rõ ánh mắt của Quang Anh...
Lạnh băng, như đã biết từ đầu rằng mọi ảo giác này không phải ngẫu nhiên...
____
End chap 🥰
TG Đâyyyy💋
TG Đâyyyy💋
Kinh chưa 😍
TG Đâyyyy💋
TG Đâyyyy💋
NovelToon
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play