[ Phaochi] Thanh Xuân Giúp Ta Gặp Nhau
chương 3 ( kí ức tuổi thơ )
lúc ấy nàng k biết tại sao em lại khóc hỏi thì em cứ khóc k trả lời nàng nên nàng đã ôm em tuy chỉ là cái ôm bình thường nhưng nó lại làm tim nhỏ của em đập liên tục
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
* cô ôm mình *
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
// đỏ mặt //
Phương Mỹ Chi
hoi hoi cô thương // xoa xoa lưng em //
Phương Mỹ Chi
sao em khóc đâyyy!??
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
em ... hic em ...
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
em nhớ ba với mẹ ....
Phương Mỹ Chi
// hoảng hốt //
Phương Mỹ Chi
* ủa ba mẹ em e ấy đã... ấy ấy k được... mà lỡ thật thì sao...*
Tuy nàng đang suy nghĩ lung tung nhưng với dáng người nhỏ nhắn nên nàng ôm em khá dễ cứ ôm rồi vỗ em đợi em nín r mới dám hỏi
Phương Mỹ Chi
sao ba mẹ em đâu
Phương Mỹ Chi
* ấy chet ấy mình nói gì vậy *
Phương Mỹ Chi
// cảm thấy có lỗi //
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
dạ ?
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
ba mẹ đi công tác ạ ... hic ...
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
ít khi về nhà lắm ạ
Phương Mỹ Chi
à vậy hả // xoa đầu em //
Phương Mỹ Chi
thôi vô nhà đi cô nương
Phương Mỹ Chi
mai đi học nữa đó
Phương Mỹ Chi
có gì buồn hay bài nào khó về văn hay tự nhiên thì id cô nhá // đưa điện thoại //
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
dạ dạ em cảm ơn cô // ngại đỏ mặt //
Sau đó em và cô cùng nhau kết bạn Facebook Zalo rồi Instagram.. v.v
em cũng ôm cô một cái rồi sau đó đi xuống xe
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
bái bai cô ạ em cảm ơn cô ạ
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
mai.. mai // ngại //
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
mai.. mai.. cô ăn gì k ạ
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
em mua cho ạ ... em để cảm ơn cô đã chở em về ạ
Phương Mỹ Chi
cô cũng không biết nữa ă
Phương Mỹ Chi
bé ăn gì thì mua cho cô cái đó cũng được nha
một cái hun gió từ trong chiếc xe sang của nàng bay ra
làm em ngại đỏ hết cả lên em sau đó chạy vô nhà lun k hồi em k đi vô nổi lun ă:)
khi lên chạy lên phòng mình dù đã tắm rửa xong nhưng em vẫn cảm nhận được mùi hương còn động lại trên người em mùi hương ấy cứ thoảng thoảng k quá nồng
Nằm trên chiếc giường mềm mại thoảng mùi đào ấy em vẫn thấy nàng giống người đã cùng em trãi qua những tuổi thơ nhỏ bé những ngày được người ấy trở trên con xe đạp đã cũ nhưng dòng ký ức ấy k cũ gì cả nó cảm giác quen thuộc nó vừa xa lạ
em không biết mình đang suy nghĩ tiêu cực hay tích cực nữa nó cứ cho em cảm giác được thương được quan tâm vì nàng quá giống người ấy vẫn cái dáng ấy vẫn nụ cười ấy nhưng em k với tới được
điện thoại em bỗng có thông báo khiến em có thể thoát khỏi màn suy nghĩ này
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
💬 lô lô
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
💬 pháo pháo
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
💬 hả
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
💬 tao chán quá m oi
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
💬 vậy giờ làm gì m
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
💬 ê k ấy đi chơi k ba mẹ t cũng mới đi công tác hôm qua :))
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
💬 gì z má giờ này 9 giờ tối rồi đó m
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
💬 kệ đi t muốn đi
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
💬 r đi đâu??
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
💬 đi vòng vòng tâm sự với t
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
💬 ok để t lấy tiền nữa là được t bao
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
💬 rồi rồi bạn iu tui phóng qua đây
kết thúc cuộc trò chuyện em liền đi lấy tiền rồi đứng đợi miu vì cũng tối với em cũng mới tắm thay bộ đồ đơn giản có thể đi chơi vòng vòng được
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
hú // két //
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
lẹ vậy
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
haha t mà lên xe
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
rồi rồi bạn
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
chạy từ từ để t ngắm cảnh nữa
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
ok ok
hai đứa em cứ vu vơ chạy xe tâm sự trong sự se se lạnh của buổi tối muộn cùng nhau ngó lên vì sao nhỏ nhỏ đang tỏa sáng lấp lánh ấy
với lại em và miu cũng chơi từ nhỏ nên cứ có chuyện gì là em kể hết
buồn vui gì em cũng nói miu đầu tiên
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
rồi có chuyện gì đây cô nương
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
òm thì m biết t thích cô mỹ mà
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
nhưng chỉ mất thân thiết thôi
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
// xoa xoa lưng miu //
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
cổ làm gì m buồn nữa hay sao đây
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
mấy nay t thấy cổ cũng trầm ấy
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
ừm trầm thật // bĩu môi //
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
cổ nói t cô với em cũng thân quá ha cũng vào năm cô biết em rồi
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
rồi nói chỉ coi t như em này nọ á
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
t k có buồn mà t thấy vẫn cũng đủ rồi
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
thôi thôi đừng buồn nữa nhá
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
// xoa xoa lưng miu //
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
rồi t biết mà
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
m có chuyện gì muốn nói với t k
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
hm...
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
m nhớ cái chị mà hồi nhỏ hay chở t với m đi vòng vòng xóm k
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
ừm nhớ thật chị ấy dễ thương lắm ý 😍😍
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
ủa mà sao nhắc lại vậy
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
// tò mò //
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
thôi lại ghế đá kia ngồi đi // chỉ chỉ cái ghế //
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
ok ok fen // dừng xe //
khi xuống xe em cũng k biết nên nói ra k tại vì cũng k chắc với cảm nghĩ của mình mà thôi em quyết định nói luôn!!
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
rồi sao đây nhớ chị đó hả
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
k hẳn là nhớ
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
chớ sao ???
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
m thấy cô chi dạy văn mình quen quen k
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
um quen thật t cứ thấy mình gặp ở đâu rồi ấy mà k nhớ lúc nào thôi à
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
t cũng thấy giống m vậy
Sau đó em với miu ngồi nói qua nói lại mới thấy nàng thật quen thuộc nàng đã đi theo ba mẹ lên thành phố để học kể từ cấp 2 rồi . Miu với em nhận ra điểm giống nhau ở này là cái dáng đi ấy mà giọng hát ru hai đứa ngủ lúc nhỏ . Lúc này hai đứa k tin vào tai mình chỉ nghĩ trùng hợp thôi như lại sao lại giống đến như vậy. Nên vì thế em và miu quyết định mai lên hỏi nàng mà hai đứa cứ lấp bắp mãi k biết hỏi làm sao
Nên hai đứa sẽ hỏi câu " ăn ngay này "
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
hồi nhỏ cô có chơi với hai đứa nhóc nhỏ và lên thành phố học lúc cấp 2 đúng k ạ!!!
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
Hồi nhỏ cô có chơi với hai đứa nhóc nhỏ và lên thành phố học lúc cấp 2 đúng k ạ!!!
sao đó em và miu phá lên cười vì cuối cùng đã tìm được người mà cả em lẫn miu đã thích chơi từ lúc nhỏ . Và em lại có một chút cảm tình với nàng
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
hahaha // cười lớn //
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
haha // cười lớn //
Nguyễn Diệu Huyền ( mìn)
tìm được người ta thương rồi m ạ
Lê Ánh Nhật (Miu Lê )
ghê vậy sao t cũng tìm đc người chị thứ 2 của t rồi
sao đó cả hai đứa lên xe mà cứ k ngừng mừng vì đã gặp lại nàng sau từng ấy năm nàng trong kí ức hai đứa là 1 người chị người bạn đồng hành qua những cuộc " phiêu lưu " qua từng con hẻm từng cái suối cái sông
miu chở em về rồi sao đó em cũng vô nhà r nhào vô chiếc giường ấm êm ấy khi ấy em ngủ nhanh một cách kì lạ . Vì bình thường em phải dùng đến thuốc ngủ mới có thể ngủ được 1 giấc thật dài chắc vì em muốn nghe được câu trả lời của nàng
t/g nì
tại tui chép bài ấy chép đến cái nội quy
t/g nì
tới cái thứ 3 tui dừng lại lun mai chép típ:))
t/g nì
có gì mấy bạn góp ý ạ
Comments