Chương 2 : " Ngủ Chung "

Nửa đêm
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//chỉ//Đây là phòng của em đấy
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tao về phòng trước đây
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không muốn...ngủ một mình đâu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//lạnh lùng đáp//Không có lựa chọn,ngủ đi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//quay lưng bước ra khỏi phòng//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không mà ! Anh Dương...Hùng sợ lắm...anh ngủ với Hùng mà
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//ngước lên,mắt long lanh đầy nước, miệng nũng nĩu gọi//Anh...Anh Dương
Đăng Dương khựng lại. Đây là lần đầu tiên có người gọi tên hắn một cách thân mật như vậy. Cảm giác này… không tệ. Hắn cúi xuống, nhìn thấy khuôn mặt Hùng đỏ bừng vì khóc, đôi môi nhỏ nhắn run run. Hắn thở dài, lại lần nữa cảm thấy sự mềm yếu kì lạ.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//bế em lên//Thôi được rồi ,ngủ chung hôm nay thôi đấy
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nghe chưa nhóc con//nhéo mũi em//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Dạ
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh Dương kể chuyện cổ tích cho em nghe đi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tao không biết
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ơ...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh Dương nói dối...anh không thương Hùng ạ//mếu máo rồi khóc to//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nín đi nín đi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đừng khóc mà//bối rối//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tao không biết kể chuyện cổ tích đâu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhưng tao ở đây với em...em nín nha
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//dần dần nín khóc//
Hùng nín khóc, ngẩng lên nhìn hắn, khuôn mặt vẫn còn ướt nước mắt. Cậu khẽ gật đầu. Đăng Dương ngồi xuống mép giường, Hùng rúc sâu vào trong chăn, đôi mắt lim dim nhìn hắn. Cậu dần chìm vào giấc ngủ, với một cảm giác an toàn lạ thường, bên cạnh một người mà chỉ vài giờ trước còn là nỗi sợ hãi lớn nhất.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//mí mắt nặng trĩu,ngủ say//
Đăng Dương nhìn Hùng ngủ say, khẽ đưa tay vuốt nhẹ mái tóc xoăn của cậu. Hắn không thể tin được, một trùm mafia lạnh lùng như hắn lại bị một cậu bé ngốc nhõng nhẽo làm cho mềm lòng. Hắn ngồi đó, cho đến khi Hùng ngủ say hẳn, và nhận ra, có lẽ cuộc sống của hắn sẽ không còn đơn độc nữa.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//khẽ đưa tay lên xoa nhẹ mái tóc của em//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//cười nhẹ//
Lần đầu tiên... Dương cười
__Sáng hôm sau__
Sáng hôm sau, Hùng tỉnh dậy trên chiếc giường êm ái, ánh nắng ban mai len lỏi qua ô cửa sổ, chiếu vào căn phòng. Cậu dụi mắt, mơ màng nhìn xung quanh, cảm giác an toàn từ tối qua vẫn còn đọng lại. Bỗng, cánh cửa mở ra, Đăng Dương bước vào, trên tay là một chiếc khay lớn. Hắn đặt khay xuống bàn, trên đó là một bát cháo tôm nóng hổi cùng vài món ăn kèm.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dậy ăn đi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không...Hùng không ăn cháo đâu
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hùng muốn ăn cơm cua
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không có cơm cua,chỉ có cháo thôi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không...hức...anh Dương hết thương Hùng rồi
Cậu bắt đầu nức nở, nước mắt lại chực trào. Đăng Dương thở dài. Chuyện này lại tiếp diễn. Hắn đã quen với việc giải quyết các cuộc đàm phán triệu đô, nhưng lại bất lực trước một cậu nhóc nhõng nhẽo. Hắn biết, nếu không chiều theo, Hùng sẽ khóc đến mức không thể kiểm soát. Cuối cùng, hắn đành bỏ cuộc.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play