[AllCam/AllOrange-XK] Bạch Nguyệt Quang Trở Về Rồi! [EXSH]
Chapter 5
Sáng hôm sau, Khương Hoàn Mỹ đã được Bích Phương đến đưa đi học. Vừa đến nơi thì những người kia cũng xuất hiện bên cạnh em. Cả ngày hôm ấy, những cô gái thay phiên nhau ở bên cạnh em.
Bây giờ em đang đi một mình trên hành lang đông đúc. Và khi em đi đến ngã rẽ thì em đã bất ngờ chạm mặt Ngô Hoàn My
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
Chào cậu nha!
Cô ta cười tươi, tay cầm theo một ly nước can
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
Ừ chào...
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
Tớ nghe nói cậu thích uống nước cam...
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
Trùng hợp tớ có mua dư một ly
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
Tặng cho cậu đó!
Khương Hoàn Mỹ hơi nghi ngờ nhìn Ngô Hoàn My
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
" Con nhỏ này tự dưng tốt vậy à? "
Khương Hoàn Mỹ cong khóe môi, một nụ cười nhẹ khó ai có thể nhận ra
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
Cảm ơn~
Em đưa tay ra định nhận nhưng khi ngón tay em chỉ còn cách ly nước 2cm thì cốc nước bỗng rơi xuống đất. Nước cam bắn tung tóe, bắn lên cả đôi giày trắng tinh của em
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
C-Cậu... Sao cậu lại hất đi...
Những người xung quanh nghe thấy tiếng động cũng quay lại nhìn. Họ thấy một ly nước cam bị rơi xuống đất, thấy Ngô Hoàn My cả người run rẩy, nước mắt lăn dài trên má. Còn em thì đứng im đó, cúi mặt xuống đất
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
💢
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
" Mẹ! Đôi giày bố mày mới mua... "
Từ trong đám đông, một cô gái với mái dóc đen dài đi tới
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
'ngước mắt lên'
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
C-Chị Linh...
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
???
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Sao lại đổ nước ra đây?
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
Chị Linh...
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
Là chị ấy hất đổ nước mà em tặng chị ấy...
Ngô Hoàn My vội chạy tới ôm lấy tay của Nguyễn Thảo Linh, nước mắt càng chảy nhiều hơn
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
'Nhìn em'
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Ô!
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Bé Mỹ nè!
Khương Hoàn Mỹ nghe tên mình thì liền ngần lên nhìn cô
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
" Một nữ chính khác sao... "
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
" Thật may vì mấy người này vẫn còn yêu Bạch Nguyệt Quang sâu đậm... "
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
Chị Linh...
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
Sao chị lại ở đây?
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
Em tưởng chị đang đi thi?
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Chị vừa về sáng nay thôi!
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Mà...
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Em hất đổ nước thật hả?
Nguyễn Thảo Linh liếc nhìn ly nước đổ rồi liếc nhìn Ngô Hoàn My, cô cũng gỡ tay cô ta ra và đứng xa cô ta một khoảng
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
E... Em...
Khương Hoàn Mỹ thực sự muốn hét lớn rằng mình không có. Nhưng em chợt nhớ ra mình là Bạch Nguyệt Quang của thế giới này mà, hét lên thì phá hỏng hình tượng mất
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
Em không có...
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
Chị ơi... là cậu ấy tự làm đổ...
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
E-Em không... hức...
Ánh trăng trắng của lòng Nguyễn Thảo Linh, cô gái thanh khiết như một đóa sen ngọc, đã khóc. Từng giọt nước mắt trong suốt, lăn dài trên gò má trắng ngần, tựa như những hạt sương đêm rơi xuống phiến lá, lặng lẽ và mong manh. Tiếng nức nở của em như một sợi tơ mỏng, siết chặt lấy trái tim cô, khiến cả thế giới như ngừng lại. Trước mắt cô, hình ảnh cô gái bị oan ức, đôi vai run rẩy và đôi mắt ngấn lệ, làm lòng cô đau nhói
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Mỹ...
Ngô Hoàn My đứng đó, ánh mắt bối rối xen lẫn chút bực bội. Cô ta muốn giải thích, nhưng lời nói cứ nghẹn lại ở cổ họng, bởi chính cô ta cũng không ngờ mọi chuyện lại xảy ra theo cách này
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
Tại sao mọi người lại tin cậu ấy?!
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
Cậu ấy đang cố tình giả vờ!!
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
Cậu ấy ghét em nên mới hất ly nước...
Cô ta cố giải thích, nhưng không ai lắng nghe cô ta. Ánh mắt của tất cả mọi người, từ Nguyễn Thảo Linh đến các sinh viên khác, đều đổ dồn về Khương Hoàn Mỹ, đầy xót xa
Một sinh viên nam khác bước lại gần, giọng nói đầy sự phẫn nộ hướng về cô ta
Nhân vật phụ/@user_b
Cậu đã đi quá xa rồi!!
Nhân vật phụ/@user_b
Hoàn Mỹ là người như nào, chúng tôi đều rõ!
Nhân vật phụ/@user_b
Cậu đừng bôi nhọ sự trong sạch của Hoàn Mỹ bằng hành động ngu xuẩn và những lời nói vô căn cứ đó!!
Giữa bầu không khí căng thẳng đó, Nguyễn Thảo Linh nhẹ nhàng tiến lại gần, dùng tay lau đi những giọt nước mắt còn vương trên khuôn mặt của Khương Hoàn Mỹ. Ánh mắt cô tràn ngập sự dịu dàng và xót thương, như muốn xoa dịu mọi vết thương lòng em đang gánh chịu. Tlinh ôm lấy em vào lòng, thì thầm những lời an ủi, giọng nói trầm ấm
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Không sao đâu, có chị ở đây...
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Em không sai, chị tin em!
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Đừng khóc, chị đau lắm...
Ngô Hoàn My đứng đó, giữa vòng vây của sự nghi ngờ và ánh mắt lạnh nhạt, cảm thấy mình trở nên thật nhỏ bé và cô độc. Giữa họ, dường như có một bức tường vô hình, mà dù cố gắng đến đâu, cô ta cũng không thể nào vượt qua được. Mối quan hệ giữa cô ta và Tlinh, từ trước đến nay đã mờ nhạt, nay lại càng trở nên mong manh hơn bao giờ hết, chỉ vì một giọt nước mắt của Khương Hoàn Mỹ
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
'sụt sịt'
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Bé ngoan không khóc nữa nha!
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
N-Nhưng giày em dơ rồi...
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Không sao, chị sẽ mua đôi khác cho em!
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
'dụi mắt'
Nguyễn Thảo Linh nhẹ nhàng nắm lấy tay em, không để em dụi mắt nữa
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Đừng dụi, sẽ đau mắt hơn đó...
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
Dạ...
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Em muốn uống nước cam à?
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Xuống căn tin chị mua cho nha?
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
Dạ~
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
Chị Linh...
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
Chị phải tin em...
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
Em chỉ muốn tặng nước cho cậu ấy thôi, nhưng cậu ấy lại hất đi...
Ngô Hoàn My vẫn chưa từ bỏ mà vẫn cố giải thích
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Ừ cứ cho là em ấy hất đổ đi!
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Thì có làm sao không?
Nguyễn Thảo Linh/@tlinh__
Em ấy từ lâu không thích dùng đồ thừa của người khác!
Nói rồi Nguyễn Thảo Linh năm stay Khương Hoàn Mỹ để lại Ngô Hoàn My đang đứng chết lặng ở giữa hành lang. Sinh viên xung quanh thấy hết chuyện vui nên cũng tản ra
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
'siết chặt tay'
Ngô Hoàn My/@hoanmyne
" Khương Hoàn Mỹ... "
Đang đi thì Khương Hoàn Mỹ bỗng quay đầu lại nhìn cô ta rồi nở nụ cười khinh
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
" Mày tưởng mình mày có nước mắt hay gì? "
Khương Hoàn Mỹ/@orange_hoanmy
" Nước mắt của tao hiệu quả hơn nhiều! "
Comments
hehe boy
hả kêu vợ mình có chuyện gì ko
2025-08-29
5
𝙯𝙚𝙧𝙤𝙣
kêu mẹ bố làm gì đừng để mẹ thưc giấc 4h
2025-08-29
2
𝕪𝕦𝕟𝕟𝕚𝕖×͜×
truyện nó hay mà rất vừa cái nư của t=)))))
2025-08-29
1