[DuongHung][Domicmasterd] Đã Có Anh
Chap 2:
Tg
Mọi người đọc truyện vui vẻ và nhớ ủng hộ truyện của mình nha
Trần Đăng Dương
//bế em đi vào nhà //
Quản gia
Chào cậu chủ ạ // cúi đầu//
Lê Quang Hùng
Con chào ông ạ // lễ phép//
Trần Đăng Dương
Đây là nhóc con tôi vừa nhận về .
Trần Đăng Dương
Giờ ông đi chuẩn bị cho em ấy một bộ quần áo
Quản gia
Dạ // đi chuẩn bị quần áo cho em //
Quản gia
* không ngờ rằng cậu chủ khó tính như vậy mà hôm nay lại nhẹ nhàng như vậy*
Đến khi em đã thay đồ xong
Lê Quang Hùng
//đi lại chỗ anh đang ngồi//
Lê Quang Hùng
Anh ơi , em có thay đồ xong rồi ạ!
Trần Đăng Dương
// thấy vết thương trên người em //
Lê Quang Hùng
DẠ!// giật mình//
Trần Đăng Dương
Sao trên người em nhiều vết thương thế
Lê Quang Hùng
Kh... không sao đâu ạ // lúng túng//
Trần Đăng Dương
Ngồi xuống đợi anh// chạy đi lấy hộp y tế//
Lê Quang Hùng
// ngồi im trên ghế đợi anh// * ghế mềm quá đi *
Trần Đăng Dương
// đi ra với hộp y tế trên tay //
Trần Đăng Dương
ngồi yên anh bôi thuốc cho
Lê Quang Hùng
//ngoan ngoãn làm theo//
Trần Đăng Dương
// bôi thuốc cho em// nếu đau thì kêu lên nha
Lê Quang Hùng
// gật gật//
Trần Đăng Dương
// bôi thuốc cho em//
Lê Quang Hùng
//đau đến mức nước mắt sắp trào ra nhưng không dám kêu lên vì sợ phiền //
Trần Đăng Dương
// bôi thuốc xong//
Trần Đăng Dương
// thấy nước mắt em trực trào// tại sao đau mà không kêu lên
Lê Quang Hùng
Tại em sợ phiền anh
Trần Đăng Dương
Không có phiền
Trần Đăng Dương
Giờ em kể anh nghe xem tại sao lại nhiều vết thương trên người vậy được không?
Lê Quang Hùng
Dạ // kể lại cho anh nghe//
Trần Đăng Dương
// nghe em kể //
Lê Quang Hùng
Oaaaaaaaa// oà khóc//
Trần Đăng Dương
// ôm em vào lòng// ngoan từ giờ sẽ không ai đánh em nữa .
Lê Quang Hùng
// ôm anh mà khóc nấc lên//
Em cứ ôm anh mà khóc nấc lên ,anh thì xót không biết làm sao chỉ đành ôm và dỗ dành cho em ngừng khóc .Anh dỗ cho đến khi em khóc mệt quá mà ngủ quên trên vai anh.
Lê Quang Hùng
//Ngủ quên trên vai anh//
Trần Đăng Dương
Ngủ luôn rồi à?
Trần Đăng Dương
// nhẹ nhàng bế em lên phòng rồi để em lên giường//
Trần Đăng Dương
// lên giường ôm em ngủ//
Comments