Tôi Xuyên Không Thành Bạn Thân Nam Chính
1. Xuyên không
Rikuya Asahi
*Điều đầu tiên tôi cảm thấy khi mở mắt ra là… sự nhẹ nhõm.*
Rikuya Asahi
//Áp lực ngột ngạt từng đè nặng lên tôi mỗi ngày ở thế giới cũ, những kỳ vọng khắc nghiệt, nỗi cô đơn, sự tuyệt vọng đã đẩy tôi đến bờ vực, tất cả đã biến mất. Không có ánh đèn huỳnh quang phòng học, không có đôi run rẩy lơ lửng trên một bức thư tuyệt mệnh. Chỉ có ánh nắng tràn nhẹ nhàng qua rèm cửa, mùi thức ăn sáng thoang thoảng đâu đó từ tầng dưới.//
Rikuya Asahi
"Vậy đây là… đầu thai?"
Rikuya Asahi
//Một tiếng cười bật ra từ tôi, yếu ớt và run rẩy.//
Rikuya Asahi
"Chắc mình thực sự làm thật rồi ha…?"
Rikuya Asahi
//Tôi đứng dậy, vươn vai, rồi đờ người ra khi thoáng thấy bóng mình trong gương. Một khuôn mặt tôi không nhận ra, nhưng cũng không hoàn toàn xa lạ, đường quai hàm sắc hơn, mái tóc rủ ngẫu hứng trên trán. Và bộ đồng phục được gấp gọn gàng trên chiếc ghế bên cạnh… //
Rikuya Asahi
//Tôi biết nó. Tôi đã từng thấy nó đâu rồi.//
Rikuya Asahi
"...Chờ đã."
Rikuya Asahi
//Ký ức từ thời thơ ấu trào dâng. Một cuốn manga. Một cuốn truyện tranh lãng mạn kiểu "bông tuyết" mà tôi từng đọc hồi còn tin vào những cái kết có hậu. Harem ngược, một cô gái, bốn chàng trai đẹp. Tôi đã quên nó gần hết, nhưng giờ, giờ tôi đang đứng ngay trong nó.//
Rikuya Asahi
//Nhưng vấn đề là: nhân vật đang nhìn chằm chằm lại tôi trong gương không phải là bất kỳ ai trong số họ. Không phải hiệp sĩ trầm mặc. Không phải thiên tài lạnh lùng. Không phải hậu bối ngọt ngào.//
Rikuya Asahi
//Không… khuôn mặt này không hề thuộc về câu chuyện chút nào.//
Rikuya Asahi
//Một nhân vật phụ. Một vị trí thừa thãi. Một kẻ vô danh.//
Rikuya Asahi
//Nếu tôi không tồn tại trong manga, thì sẽ chẳng có gì đảm bảo cả. Không có kịch bản để theo. Tôi có thể sống tự do, hoặc biến mất ngay khoảnh khắc cốt truyện không cần đến tôi nữa.//
Rikuya Asahi
"Được thôi..”
Rikuya Asahi
//tôi thì thầm với chính mình.//
Rikuya Asahi
"Vậy thì mình sẽ xây dựng lại mọi thứ. Lần này… mình sẽ khiến cuộc sống của mình thật tươi đẹp."
Rikuya Asahi
//Tôi vừa mới kịp nghĩ xong thì-//
"Ê, Asahi! Cậu dậy chưa?"
Rikuya Asahi
//Tôi giật mình. Giọng nói đó, không thể nhầm lẫn được. Tôi lao đến bên cửa sổ, kéo mạnh tấm rèm sang một bên.//
//Haruto Kisaragi. Nam chính. Đứng dưới sân trong bộ đồng phục, một tay cho vào túi quần, tay kia che mắt nhìn lên Asahi.//
Rikuya Asahi
//Tôi đứng chôn chân, tim đập loạn nhịp.//
Rikuya Asahi
//…Thế là xong kế hoạch tránh mặt dàn nhân vật chính rồi.//
Haruto Kisaragi
"Nhanh lên nào,"
Haruto Kisaragi
//Haruto gọi, mỉm cười nhẹ.//
Haruto Kisaragi
"Nếu cậu không nhanh lên, chúng ta sẽ trễ học đấy.”
Comments