[ LyQuinn ] [ … ] Những Mẩu Chuyện Dễ Thương. [ SHORT FIC ]
#Episode 1: CÁNH CỬA KHÔNG MỞ
Mưa rơi lặng lẽ trên mái hiên quán cà phê nhỏ cuối phố. Những giọt nước gõ nhè nhẹ lên ô cửa kính, vẽ lên đó những vệt nhòe mờ ảo, như chính ký ức giữa Thảo Linh và Han Sara – lặng lẽ, dai dẳng và chẳng bao giờ rõ ràng.
Thảo Linh ngồi một mình ở góc quán quen, ánh mắt dõi theo màn mưa mà như xuyên thấu cả không gian. Tách cà phê đen trước mặt đã nguội lạnh, giống như giọng nói của cô trong những ngày cuối cùng bên Han Sara – lạnh đến tê lòng.
“Cô ấy sẽ không đến đâu.”
Tiếng của chủ quán già nua cất lên phía sau, khẽ khàng mà nặng trĩu.
Thảo Linh không quay lại. Chỉ lặng lẽ cười, nụ cười nghiêng nghiêng như cánh hoa bị gió cuốn.
Thảo Linh - LyHan
“Cháu biết…”
Quen nhau ba năm, yêu nhau hai năm, rồi mất nhau chỉ trong một cái quay lưng không lời giải thích. Han Sara đi, không một tin nhắn, không một cuộc gọi, để lại Linh với hàng ngàn câu hỏi không ai trả lời.
Cô từng là ánh nắng nhỏ trong thế giới đầy rẫy tổn thương của Linh – luôn tươi cười, luôn nói:
Han Sara
“Chị yên tâm, có em đây.”
Vậy mà vào ngày Linh cần cô nhất, cô lại biến mất.
Thảo Linh rút từ túi áo một bức thư nhàu nát, mép giấy đã sờn. Là thư của Sara, gửi lại sau khi đã đi – vài dòng ngắn ngủi:
"Em xin lỗi. Đừng tìm em nữa. Em không còn xứng đáng."
Không lời giải thích, không cho Linh cơ hội níu giữ.
Ngoài trời, tiếng chuông gió reo lên trong cơn gió lạnh cuối mùa.
Một bóng người nhỏ nhắn, tóc ướt rũ rượi, đứng nơi ngưỡng cửa. Mắt đỏ hoe. Tay run lên, như đang cố kìm lại điều gì đó.
Cô gái ấy đứng đó – Han Sara – bé nhỏ, yếu đuối, và… đã không còn là cô gái luôn cười rạng rỡ ngày nào.
Tách cà phê rơi xuống sàn. Vỡ tan.
Splizz của mấy bà🫶
Ai thích đọc CapRhy k?
Splizz của mấy bà🫶
Chứ tôi thích otp đấy quá..
Splizz của mấy bà🫶
Mê từ hồi Rap Việt mùa 3.
Splizz của mấy bà🫶
Share ảnh mẹ lạc đà cho tui vớiii.
Comments