#2

#2
Sáng hôm sau
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Em có n—-
Trần Phương Ly - Cô
Trần Phương Ly - Cô
Không cần /rời đi/
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
/nhìn theo hướng cô/
~~~~
Để em lấy nước cho chị
Trần Phương Ly - Cô
Trần Phương Ly - Cô
Tôi có tay có chân tự lấy được /tự rót nước/
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Mấy nay chị sao thế?
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Chị thay đổi 180 độ
Trần Phương Ly - Cô
Trần Phương Ly - Cô
Đó là chuyện của tôi
Trần Phương Ly - Cô
Trần Phương Ly - Cô
Không cần em quan tâm
Trần Phương Ly - Cô
Trần Phương Ly - Cô
Dạo này em phiền thật đấy /bỏ đi/
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
*Phiền?*
~~~~
Tối đó em vẫn ngồi ngoài ban công để vẽ tranh, nhưng lạ thay những nét vẽ của em mang đậm chất nổi muộn phiền và buồn
Đầu em chẳng suy nghĩ được gì để vẽ ra những bức tranh vì nó đã bị những suy nghĩ cô dạo này rất lạnh nhạt với em không như lúc trước nữa, những suy nghĩ đó đã lấn át đi hết ý tưởng vẽ của em
Trần Phương Ly - Cô
Trần Phương Ly - Cô
Này khuya rồi em không ngủ thì để cho tôi ngủ
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
/nhìn cô/
Trần Phương Ly - Cô
Trần Phương Ly - Cô
Ai đời nào lại đi vẽ tranh 8 9 giờ đêm
Trần Phương Ly - Cô
Trần Phương Ly - Cô
Em thật khiến người ta khó chịu đấu Phương Anh
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
*Lúc trước mình cũng hay vẽ giờ này mà…*
Em rất hay vẽ tranh đêm vì khi ban đêm xung quanh em không xô bồ, mọi thứ yên bình và nhẹ nhàng giúp trí sáng tạo của em được phát huy rất tốt
Trần Phương Ly - Cô
Trần Phương Ly - Cô
Em còn đơ ra ở đó nữa!!
Trần Phương Ly - Cô
Trần Phương Ly - Cô
Em thích thì ở đó mà vẽ đi /cọc cằn đi chỗ khác/
Mắt em hướng nhìn bóng dáng cô rời đi, trong lòng có chút thắt mắt xen kẽ buồn bã, rồi em ngước nhìn trời sao kia như muốn chúng giúp em giải toả được đôi chút buồn bã của bản thân
Lát sau em cũng dọn dụng cụ vẽ của mình mà đi vào trong
~~~~
Sáng sớm cô đã đi sớm đến công ty vì hôm nay có khá nhiều công việc đang đợi cô
Còn cô thì đi đến tiệm đồ gốm quen thuộc
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Hé lu bạn yêuu
Trần Thị Phương Thảo - 52Hz / 2000 Con út nhà Trân. Chủ tiệm làm gốm nổi tiếng ở trung tâm tp, gia đình có công ty riêng nhưng thích làm gốm. Quen biết Phương Anh qua nhiều lần Phương Anh đến tiệm để làm gốm
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Hi
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Ê mấy bức tranh mày tặng tao làm quà ấy
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Mấy bữa nay khách hàng tiệm tao làm gốm ai cũng khen tranh đẹp còn hỏi chỗ mua nữa mày
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Hoạ sĩ Phương Anh vẽ phải đẹp chứ /nhếch mép/
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Ê nhưng mà có người đòi mua lại với giá cao ngất ngưởng luôn má
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Rồi mày bán không?
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Quà bạn bè tặng dù giá có lên đến tỷ đô tao cũng không bán
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Ê nhưng mà mày không kinh doanh bán tranh vẽ hửm?
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Tao thấy mày cũng vẽ đẹp mà
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Thôi
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Mỗi bức tranh tao vẽ ra là mỗi lần tao cảm thấy mình thật sự hoà mình vào phong cảnh, nhân vật trong tranh nên tao muốn dành những bức đó cho bạn bè, gia đình
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Ở công ty ba tao cũng có treo tranh tao đấy
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Lúc còn sống cùng bố mẹ mà mỗi lần tao vẽ được bức tranh nào là ba tao mang nó lên công ty treo
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Con gái cưng của nhà rồi
Em và 52 vừa nói chuyện vừa đi đến chỗ làm gốm riêng, chỗ làm gốm này lúc đầu chỉ là của mình 52 làm gốm thôi nhưng dần thân với em nên cả 2 thường vào đây làm gốm để vừa nói chuyện vừa làm gốm
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Làm gì có
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Do ba tao thích tranh vẽ thôi
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Bức tranh mày vẽ ra là đối với ba mày là vô giá đấy nên mới mang treo ở công ty /lấy đất xét cho cả 2/
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
/cười mỉm/
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Dạo này có về nhà không đấy?
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Ừm…không
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Sao thế
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Tao…
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Chăm cho bà Ly à?
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
/gật đầu/
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Bả lớn rồi mày về nhà vài hôm thăm bố mẹ bả không chết đâu mày lo
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Lâu lâu về thăm nhà khi còn có thể đi con kia
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Ừm… tao biết rồi
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Để tao lựa ngày đẹp
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Về nhà không cần lựa ngày đẹp
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Vì ngày đẹp là ngày mày về nhà /mang đất xét ra để lên bàn làm gốm/
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
/gật đầu/
52 rất ít khi hỏi cô về chuyện tình cảm vì 52 hiểu rõ khi em đến đây là vì muốn thư giãn nên nếu em chủ động muốn kể thì 52 sẽ nghe và nói chuyện cùng em. Tất nhiên chuyện Phương Ly 52 cũng biết
Bỗng nhiên 52 nhìn thẳng vào em, có chút khựng lại
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Mày với chị Ly ổn không?
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
/ngước nhìn 52/
Em hơi bất ngờ vì 52 rất ít khi chủ động hỏi về chuyện em và cô
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Sao mày hỏi vậy?
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Mày buồn
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Rất rõ
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Nó hiện rõ trong cách mày làm gốm và cả ánh mắt mày /bắt đầu làm gốm/
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Tao có thể nhìn tác phẩm mà đoán được cảm xúc người làm nó
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Nhìn làm bình gốm mày đang làm kìa
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
/nhìn/
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Nhìn nó như đang được làm bởi người mang trên mình sự buồn bã vì chuyện gì đó vậy đấy
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Mày buồn chỉ có thể là tình yêu
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
/ánh mắt vô hồn/
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Không kể cũng được, tao không ép
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Khi mày nghĩ mày cần thì đến đây
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Trần Thị Phương Thảo / 52Hz
Tranh không đủ giải toả thì làm gốm
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
/mím môi gật đầu/
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Tao biết rồi
~~~~
Em ở tiệm làm gốm Chú Cá Voi 52Hz đến tận 4 giờ chiều mới về nhà
Trong nhà tối om 1 ánh đèn chẳng có vì sáng này em đã kéo màn lại hết rồi
Em cũng biết ngay là cô vẫn chưa về
Em nhanh chóng đi kéo màn cho ánh mắt len lỏi vào căn nhà rồi đi nấu đồ ăn chờ cô về
~~~~
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
💬 : Chị không về hả?
Cô seen nhưng chẳng rep tin nhắn em
Em nhìn đồ ăn đang dần nguội lạnh theo thời gian
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Lại một ngày nữa chị không về
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Chị bị sao vậy Phương Ly?
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Chắc do chị bận…
Em tự an ủi bản thân mình với lí do “chắc do chị bận” “công việc chị nhiều” hàng trăm hàng nghìn lần
Em ngẫm nghĩ lời ban chiều 52 nói về việc về nhà
Ngẫm nghĩ hồi em ngủ quên khi nào chẳng hay
12 giờ khuya Phương Ly vừa về nhà
Trước mắt là cảnh em ngủ quên trên sofa, cô định mặc kệ lên lầu thay đồ nhưng khựng lại
Trần Phương Ly - Cô
Trần Phương Ly - Cô
Dậy lên phòng ngủ đi
Cô nói đúng 1 câu rồi rời đi
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
/gượng dậy/
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Chị về…
Em ngồi dậy định lên phòng nhưng lại vào bếp rót 1 ly sữa nóng manh lên phòng cho cô
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
Nguyễn Ngọc Phương Anh - Em
/đặt lên tủ nhỏ đầu giường cô/
end #2

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play