[TF Gia Tộc F4] Bạn [Nguyên Hằng] [Hàm Hằng] [Văn Hằng] [Kiệt Hằng] [Nhiếp Hằng] [Minh Hằng]
03
Trương Quế Nguyên
Hết giận tao chưa?
Quế Nguyên cuối cùng cũng phải chiều theo ý em mà dẫn em đi ăn kem.
Em vừa mút mút cây kem ốc quế trên tay vừa lắc đầu.
Trương Quế Nguyên
Rồi làm gì mới hết giận?
Trần Dịch Hằng [Em]
Không biết.
Trương Quế Nguyên
Trêu tao à?
Trần Dịch Hằng [Em]
Không có, không biết thật.
Trương Quế Nguyên
Vậy thôi, mày cứ giận tao cả đời cũng được.
Trần Dịch Hằng [Em]
Sao không dỗ tao?
Em bực quá nên lỡ miệng nói ra.
Trương Quế Nguyên
Dỗ? Mày thật sự là con nít rồi.
Trần Dịch Hằng [Em]
Tao là gì cũng không liên quan đến mày.
Em quay mặt qua chỗ khác.
Trương Quế Nguyên
Vậy muốn tao dỗ kiểu gì?
Trần Dịch Hằng [Em]
Ai biết.
Trương Quế Nguyên
Mày muốn ăn kem thì tao cũng mua rồi, muốn tao mua gì hay làm gì nữa đây?
Trần Dịch Hằng [Em]
Mày tự biết chứ hỏi tao cái gì.
Trương Quế Nguyên
Hay là mày muốn được dỗ dành như người yêu?
Trúng tim đen của em rồi.
Trương Quế Nguyên
Phải nhỉ? Muốn được tao ôm, hôn? Ôm ngủ? Hay…
Quế Nguyên bất ngờ nâng cằm em lên, xoay qua đối diện mình.
Trương Quế Nguyên
Làm chuyện người lớn?
Trần Dịch Hằng [Em]
Có cái đầu mày!
Em hất tay cậu ra, mặt hơi đỏ lên.
Cậu thấy phản ứng của em mà cười lớn.
Trương Quế Nguyên
Giỡn thôi mà, đã nói là tao không có hứng thú với con trai rồi, với mày thì càng không, tao xem mày là anh em trong nhà vậy đó.
Nghe Quế Nguyên nói câu đó xong thì em chợt thấy mội nỗi buồn dâng lên trong lòng.
Trương Quế Nguyên
Mà mày phản ứng vậy là…
Quế Nguyên đặt hai tay lên vai em, siết chặt.
Trương Quế Nguyên
Thích tao sao…?
Cậu nhìn thẳng vào mắt em, giọng có chút buồn.
Em im lặng nhìn cậu vài giây, rồi mới quay sang chỗ khác.
Trần Dịch Hằng [Em]
Không có…tao dễ ngại đó giờ, mày biết mà.
Trương Quế Nguyên
Ừm, mừng là vậy.
Quế Nguyên thở phào, cười tươi.
Trương Quế Nguyên
Mày mà thích tao thật chắc tao bỏ qua nước ngoài sống quá.
Trần Dịch Hằng [Em]
Sao vậy…?
Trương Quế Nguyên
Do…tao xem mày là anh em trong một nhà nên nếu mày thật sự có tình cảm với tao thì…tao không biết phải đối mặt với mày sao…
Quế Nguyên cúi đầu, nhỏ giọng nói.
Trương Quế Nguyên
Không biết làm sao từ chối mày…từ chối rồi sợ mày buồn…
Trương Quế Nguyên
Mà đồng ý thì…cũng không được…tao không thích con trai…nhất là mày…
Em thấy tim mình hẫng một nhịp.
Trần Dịch Hằng [Em]
“Hụt hẫng gì chứ…? Đã biết từ lâu là nó có thích mày đâu…”
Như này là bị từ chối gián tiếp rồi.
Chưa tỏ tình mà bị từ chối rồi, biết trước kết quả rồi.
Trần Dịch Hằng [Em]
Tao biết mà…tao không có thích mày đâu…không bao giờ đâu…
Em cắn chặt môi mình, ráng kiềm nước mắt để nói.
Em cũng siết chặt tay bản thân để đau còn hơn khóc.
Trương Quế Nguyên
Thôi, không nói chuyện này nữa.
Cậu thấy không khí giữa hai người không được tốt lắm nên liền chuyển chủ đề.
Trương Quế Nguyên
Chúng ta về ký túc xá đi, chắc hai đứa kia đang kiếm mình đó.
Quế Nguyên nói rồi liền bước đi trước, không hề nhìn lấy em một cái.
Em biết là Quế Nguyên đang cảm thấy khó xử sau khi nói về chuyện đó nên không nói gì, chỉ đi theo sau cậu.
Comments
ෆ 𝚉𝚒̣𝚝𝚝 𝚋𝚒́𝚌 𝚋𝚊𝚢𝚢 ღ
trộm día bộ nào bả ra t cũng nghiện nặng ra lẹ lẹ bộ này đi shop ơii
2025-08-23
3
Cá Ngừ Đại Dương
Một ebe hay dỗi :))
2025-08-23
3
lóp Jonathan🤌😭
đù men fic này hay ghê, liệu có được 30 chap không=)))))
2025-08-23
1