RhyCap | Người Ở Sau Khung Kính
#2.
An và tôi đứng đó, tôi không nói gì chỉ im lặng mà vuốt nhẹ tấm lưng nhỏ của cậu, An thì vẫn khóc như cơn mưa mà không ngừng nghỉ.
Một lát sau, tôi không nghe thấy tiếng gì hết liền đưa mặt An lên nhìn tôi, thì thấy cậu đang ngủ.
Tôi bất lực diều An về phòng kí túc xá, tới phòng tôi đặt An lên giường rồi tháo chiếc giầy ra, làm xong thì tôi ngồi bên cạnh lấy điện thoại ra lướt cái gì đó cho đỡ chán
Facebook của tôi dạo này khá được nhiều người trong trường chú ý, tôi cũng chẳng bận tâm mấy vì đã sinh viên năm bốn rồi nên tôi cũng chẳng bận tâm mấy cái đó mà tập trung học.
Tôi lướt lướt thì tình cờ thấy bức ảnh mà cái anh tặng cho tôi chiếc máy ảnh đó, tôi liền mở trang ca nhân của anh ra rồi nhấn kết bạn.
Năm phút sau, tôi nhận được một dòng tin "NguyenQuangAnh đã chấp nhận kết bạn". Tôi không chần chừ gì mà vào nhắn một câu " hello anh "
HoangDucDuy - NguyenQuangAnh
Hoàng Đức Duy
💬: Hello anh
Hoàng Đức Duy
💬: Anh quên nhanh thế ?
Hoàng Đức Duy
💬: Em là cái người được anh tặng máy ảnh này
Hoàng Đức Duy
* Anh ta lạnh lùng dữ *
Hoàng Đức Duy
💬: Xíu nữa em qua phụ anh được không ? Tại cái máy ảnh cũng đắt mà anh tặng cho em
Hoàng Đức Duy
💬: Nên em qua để phụ, coi như trả nợ
Nguyễn Quang Anh
💬: Tùy cậu
Hoàng Đức Duy
💬: Vậy giờ em quá á nha, anh đợi xíu
Hoàng Đức Duy
* Nói chuyện gì có một, hai chữ vậy trời ? *
Tôi nhét chiếc điện thoại vào túi rồi quay lại nhìn An coi ổn chưa, tôi thấy An ngủ say lắm rồi nên cũng vác thân đi qua tiệm máy ảnh.
Tới trước cửa tiệm, tôi mở cửa đi vào vẫn tiếng chuông đó, vẫn cách chưng bày đó nhưng lần này hơi lạ một mùi hương thoang thoảng tôi chẳng biết đây là mùi gì nhưng thôi, tôi cũng mặc kệ mà đi vào chỗ anh ta đang ngồi
Hoàng Đức Duy
Anh, giờ em cần làm gì ?
Nguyễn Quang Anh
Trong nhà vệ sinh
Hoàng Đức Duy
Ể, anh đùa em à ?
Hoàng Đức Duy
Tự nhiên bắt làm trong nhà vệ sinh !?
Nguyễn Quang Anh
Khăn lau kính trong nhà vệ sinh, nhúng nước rồi ra đây lau mấy cái kính
Nguyễn Quang Anh
Chứ tôi kêu cậu vào nhà vệ sinh làm gì ?
Hoàng Đức Duy
Anh không nói rõ ra mà ?
Nguyễn Quang Anh
Mệt quá, không cãi với cậu
Hoàng Đức Duy
" Tên mặt lạnh "
Tôi " hừ " nhẹ một cái rồi bỏ đi vào nhà vệ sinh, còn anh ta thì nhắm mắt lại dựa vào chiếc ghế, miệng bất chợt cong lên.
Một nụ cười, không phải chế diễu, không phải khinh thường mà là nụ cười của sự hạnh phúc.
Anh ta cười nhẹ rồi thả lỏng cơ mặt, nụ cười kia cũng tắt dần tôi bước ra cẩm cụi lau từng chiếc cửa kính
Còn anh ta thì vẫn nhắm mắt chắc là mệt nên ngủ một xíu hay cái gì đó.
Tôi lau đến cái kính gần bên anh thì thấy có một đoạn dây dài toàn hình chụp về khung cảnh.
Tôi tò mò mà lấy tay cầm nhẹ bước ảnh nhỏ
Bức ảnh này ở nơi tôi khá quen thuộc nhưng dạo gần đây tôi không tới.
Trong ảnh, hàng cây già đứng tuổi đứng chính giữa, một đồng cỏ xanh theo hình cái tròn mà chỉ còn một nữa, trên bầu trời xanh thì có đàn chim đang nhẹ nhàng vỗ cánh bay đi
Hoàng Đức Duy
" Bức ảnh đẹp thật "
Nguyễn Quang Anh
Cậu thích à ?
Anh ghé sát bên tai tôi, tôi quay lại nhìn trên tay vẫn còn bức ảnh.
Khoảng cách tôi với anh lúc này chỉ có một gang tay, tôi nhìn vào đôi mắt của mắt của ảnh rồi lại đưa mắt nhìn xuống bức ảnh nhỏ, tôi gượng gạo mà nhìn xuống bức ảnh rồi nhìn lại anh
Hoàng Đức Duy
Ờm...thích, ảnh đẹp vậy ai mà không thích
Hoàng Đức Duy
Mà...ảnh này anh tự chụp hả ?
Hoàng Đức Duy
Anh chụp đẹp thật đấy
Tôi cảm thán về cách chụp ảnh của anh, anh cười nhẹ rồi bảo
Nguyễn Quang Anh
Muốn chụp thì để tôi dạy
Anh gật đầu, tôi cười tủm tỉm rồi nói với giọng vui vẻ
Hoàng Đức Duy
Trời ơi, cảm ơn anh nhiều
Nguyễn Quang Anh
Không gì, tôi thấy cậu có hứng thú, nên tôi chỉ
Anh thoáng chốc nhìn tôi rồi đơ mặt ra, hai bên má cũng bắt đầu hồng hồng. Anh lúng túng mà quay đi chỗ khác rồi ngồi lại ghế
Comments