[Kimetsu No Yaiba] Em Gái Quốc Dân
Anh trai và em gái
Trong căn nhà gỗ nhỏ tạm bợ sau chuyến đi dài, Tanjirou cẩn thận đặt chiếc hộp gỗ xuống. Ánh trăng mờ hắt qua khe cửa, chiếu vào đôi mắt dịu dàng của cậu.
Nezuko, ra ngoài hít thở chút không khí đi.
Tanjirou mỉm cười, giọng nói dịu dàng như sợ làm em gái giật mình.
Nắp hộp mở ra, Nezuko chậm rãi bước ra. Vẫn là dáng vẻ nhỏ nhắn, mái tóc dài nâu mềm bay theo gió, đôi mắt hồng ánh lên trong màn đêm. Cô khẽ nghiêng đầu nhìn anh trai, như muốn hỏi:
Kamado Nezuko
💭Anh có mệt không?
Tanjirou bật cười, ngồi xuống để Nezuko dễ dàng chạm vào mặt mình.
Kamado Tanjirou
Anh không sao đâu, Nezuko. Chỉ cần thấy em khỏe mạnh, anh đã có sức mạnh để tiếp tục rồi.
Nezuko đưa tay bé nhỏ, khẽ chạm vào trán anh hành động quen thuộc từ ngày còn bé.
Trước kia, mỗi khi Tanjirou đi làm than về, Nezuko thường lo lắng, kiểm tra xem anh có bị thương không.
Giờ đây, dù không thể nói lời nào, cô vẫn thể hiện tình cảm y hệt.
Kamado Tanjirou
Em gái của anh…
Tanjirou siết chặt bàn tay Nezuko, giọng nói run run.
Kamado Tanjirou
Anh thề sẽ tìm cách biến em trở lại thành người.
Kamado Tanjirou
Cho dù con đường phía trước có khó khăn đến đâu, anh sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
Nezuko mỉm cười. Trong khoảnh khắc ấy, đôi mắt hồng của cô ánh lên sự tin tưởng tuyệt đối. Cô tiến lại gần, dụi đầu vào vai Tanjirou như một lời đáp:
Kamado Nezuko
💭Em tin anh.
Tiếng côn trùng kêu râm ran trong đêm, gió khẽ lay động tán lá. Hai anh em ngồi đó, giữa cuộc đời đầy hiểm nguy, nhưng chỉ cần có nhau, họ đã đủ ấm áp để tiếp tục bước đi.
Comments