Buớc Qua Sóng Gió Vẫn Là Của Nhau
Chap 1
Tòa nhà kính cao chọc trời giữa trung tâm thành phố rực sáng trong buổi chiều muộn
Trong căn phòng làm việc lớn, ánh hoàng hôn chiếu xuyên qua cửa sổ nhuộm vàng cả căn phòng
Nguyễn Thiên Khang - người đàn ông 25 tuổi, vest đen chỉnh tề, gương mặt sắc lạnh, ngồi lặng lẽ trước bàn làm việc
Trên tay cậu là khung ảnh cũ, trong ảnh là một cô gái với nụ cười trong veo, đôi mắt sáng như chứa cả bầu trời. Cậu lặng nhìn hồi lâu, khóe môi mím chặt
Nguyễn Thiên Khang
Vy à...đã bao nhiêu năm rồi em vẫn không tha thứ cho anh đúng không
Nguyễn Thiên Khang
Giá như hôm đó anh không làm em tổn thương...
Nguyễn Thiên Khang
Thì có lẽ anh đã không mất em
Trợ lí
Chủ tịch đã tới giờ họp
Nguyễn Thiên Khang
Tôi xuống ngay
Cậu đặt khung ảnh xuống, đôi mắt thoáng run nhưng rất nhanh đã lấy lại được dáng vẻ lạnh lùng thường ngày
Tại quán bar quen thuộc cả nhóm tụ tập lại
Phạm Gia Huy
Ê Khang mặt mày lúc nào cũng như tượng đá vậy
Hoàng Mỹ An
Chẳng thay đổi gì cả lúc nào cũng vùi đầu vào công việc //chống cằm//
Lê Minh Tuấn
Cũng ba năm rồi...mày vẫn chưa quên được Vy sao
Đoàn Khánh Linh
Vy chắc chắn không muốn thấy mày thế này đâu
Cậu chỉ im lặng, xoay ly rượu trên tay
Nguyễn Thiên Khang
Cô ấy...là lỗi lầm lớn nhất của tao
Phạm Gia Huy
Ai cũng biết..nhưng Khang à Vy mất rồi //đặt tay lên vai cậu//
Phạm Gia Huy
Đừng tự dằn vặt bản thân nữa
Nguyễn Thiên Khang
Nói thì dễ nhưng tụi bây đâu phải người khiến cô ấy ra đi đâu //cười khổ//
Cậu uống cạn ly rượu, ánh mắt nhìn vào khoảng không
Lê Minh Tuấn
Mọi người ai cũng nhớ Vy cả và mày phải sống thật vui vẻ chứ không phải suốt ngày buồn bã như vậy
Lê Minh Tuấn
Mày đừng hành hạ bản thân nữa
Nguyễn Thiên Khang
Tụi bây không hiểu đâu...chính tay tao đã khiến cô ấy rời xa
Nguyễn Thiên Khang
Tao không thể tha thứ cho bản thân được
Trong đáy mắt cậu nỗi hối hận và mất mát chưa bao giờ vơi
Cậu kéo lỏng cà vạt uống hết ly này đến ly khác
Phạm Gia Huy
Đủ rồi Khang uống như vậy không giải quyết được gì đâu //ngăn//
Nguyễn Thiên Khang
Mày thì biết gì //gạt mạnh tay//
Hoàng Mỹ An
Khang mày đã hối hận bao lâu nay ai cũng thấy
Hoàng Mỹ An
Nhưng xin mày đừng hành hạ bản thân nữa
Nguyễn Thiên Khang
Hối hận?
Nguyễn Thiên Khang
Tao cũng muốn hối hận ít thôi...nhưng tao không làm được //lắc đầu + nâng ly//
Khang uống đến mức không còn đứng vững, rồi gục xuống bàn, bàn tay siết chặt cái ly rỗng
Lê Minh Tuấn
Cứ để nó như vậy đi
Lê Minh Tuấn
Chỉ có trong mơ nó mới được bình yên một chút
Phạm Gia Huy
Giờ đưa nó về thôi
Cả nhóm chỉ biết nhìn nhau lòng vừa lo vừa bất lực
Cậu bị chói buộc trong kí ức về Ngọc Vy
Comments