2

Buổi gặp kết thúc trong cái gật đầu nửa miễn cưỡng, nửa chấp nhận
Hoàng phu nhân rời đi trước, chỉ còn Duy ở lại thêm một khắc
Hắn đứng dậy, chỉnh lại cà vạt, rồi quay sang Quang Anh
Đức Duy
Đức Duy
Cho tôi xin phương thức liên lạc của cậu?
Căn phòng thoáng im lặng
Nguyễn lão gia nhíu mày, còn Quang Anh thì nhướng một bên mày, ánh mắt thoáng giễu cợt
Cậu không định từ chối, cũng chẳng định đồng ý, chỉ ung dung rút điện thoại, lướt vài giây rồi đặt máy vào tay Duy
Quang Anh
Quang Anh
Muốn theo dõi hay gửi kết bạn tuỳ ý
Quang Anh
Quang Anh
Nhưng tôi không hứa sẽ phản hồi
Duy cúi nhìn màn hình, khóe miệng nhếch nhẹ
Không phải nụ cười thân thiện, mà giống nụ cười của kẻ đã chiếm hữu được món đồ quý hiếm
———————
Đêm đó
Thông báo tin nhắn đến trên điện thoại Quang Anh
ducduy -> quanganhh
Đức Duy
Đức Duy
Dù cậu không hỏi nhưng tôi muốn tự nói
Quang Anh
Quang Anh
?
Đức Duy
Đức Duy
Tôi có một thói quen
Đức Duy
Đức Duy
Ăn sáng với người quan trọng
Quang Anh
Quang Anh
Liên quan đến tôi à?
Đức Duy
Đức Duy
Sáng mai đi ăn sáng với tôi
Quang Anh
Quang Anh
Không rảnh
Đức Duy
Đức Duy
Ừm
———
Quang Anh cau mày
Quang Anh
Quang Anh
Thần kinh à?
Quang Anh
Quang Anh
“Ừm” là sao nữa?
Quang Anh
Quang Anh
Không ép, không nói thêm, không thuyết phục?
Cậu đặt điện thoại xuống, nghĩ hắn chắc chỉ hứng lên rồi thôi
Nhưng đến sáng hôm sau, vừa bước ra khỏi cổng nhà, cậu thấy một chiếc xe đen đỗ sẵn
Cửa kính hạ xuống, Duy ngồi bên trong, tay đặt hờ trên vô lăng, gương mặt sáng bừng trong nắng sớm
Đức Duy
Đức Duy
Lên xe
Quang Anh sững người một chút
Quang Anh
Quang Anh
Tôi nói rồi
Quang Anh
Quang Anh
Tôi kh—
Đức Duy
Đức Duy
Đó không phải một câu hỏi
Duy nhìn thẳng vào mắt cậu, giọng đều đều, không to cũng không nhỏ, nhưng tuyệt đối không để lại đường lùi
Quang Anh mím môi, nửa giận nửa buồn cười
Cậu chậm rãi mở cửa, ngồi vào ghế phụ
Quang Anh
Quang Anh
Được
Quang Anh
Quang Anh
Tôi muốn xem anh định đưa tôi đến đâu
————
Chiếc xe chạy qua nhiều con phố, bỏ lại những quán ăn sang trọng phía sau
Cuối cùng, nó dừng ở một ngõ nhỏ, nơi có quán phở lâu năm, bàn ghế gỗ cũ kĩ, mùi nước lèo nóng hổi bốc lên nghi ngút
Quang Anh thoáng ngạc nhiên
Quang Anh
Quang Anh
Đây á?
Quang Anh
Quang Anh
Tôi tưởng… nhà giàu như anh thì phải chọn nhà hàng 5 sao chứ?
Duy không trả lời ngay
Hắn bước vào, kéo ghế cho Quang Anh ngồi, rồi mới nói
Đức Duy
Đức Duy
Ăn sáng thì cần no, không cần sang
Đức Duy
Đức Duy
Hơn nữa… tôi muốn cậu nếm thử thứ tôi thích
Quang Anh cầm đôi đũa, cúi nhìn tô phở đặt trước mặt
Nước dùng trong veo, vài lát thịt bò hồng hồng, mùi thơm quyện cùng hành lá
Không cầu kỳ, không xa hoa, nhưng lại khiến bụng cậu cồn cào
Cậu chậm rãi đưa đũa lên, mắt vẫn liếc Duy
Quang Anh
Quang Anh
Anh làm vậy để lấy lòng tôi sao?
Duy cúi xuống, ung dung ăn từng sợi phở, không nhìn cậu, nhưng khóe môi lại nhếch lên
Đức Duy
Đức Duy
Tôi không rảnh
Đức Duy
Đức Duy
Tôi chỉ muốn cậu biết, từ hôm nay… thói quen buổi sáng của tôi có thêm một người
Quang Anh khựng đũa, một giây, rồi cười khẩy
Quang Anh
Quang Anh
Điên
Đức Duy
Đức Duy
Ừm
Giữa quán ăn bình dị, tiếng người ồn ào, khói bếp nghi ngút… ánh mắt họ lại chỉ chăm chăm đặt vào nhau, như cả thế giới ngoài kia đều mờ đi
Một bát phở, một ánh nhìn, một nụ cười lệch lạc
Và bắt đầu của một tình yêu — vừa ngọt, vừa độc
Hot

Comments

Emstry

Emstry

một lời thông báo=))

2025-08-29

11

bọt biểnnnn🎇🌊

bọt biểnnnn🎇🌊

mở bài cx tạm đc đấy

2025-09-06

4

RiotzㅤKrew୨ৎ

RiotzㅤKrew୨ৎ

hành lá thì cx đc đi hành tây là t bỏ cả tô

2025-09-05

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play