[ Tsukiuta _ All/Hajime ] Vị Vua Của Sự Khởi Đầu
Một chút yên bình trước khi giông bão ập đến
Sáng hôm sau, Hajime mệt mỏi mở mắt. Anh ấy từ từ ngồi dậy và bắt đầu nhớ lại chuyện tối qua
Hajime
Tsk! Chuyện đó thật hoang đường mà!
Haru, người vẫn còn đang ngồi ở trong phòng của Hajime. Sau khi nghe thấy lời lẩm bẩm của anh ấy, Haru chỉ đứng dậy rót nước, rồi mang đến bên giường của anh ấy.
Hajime
A! Sao, sao, sao... Cậu vẫn còn ở đây?
Haru
Tôi vẫn luôn ở đây mà. Cậu giật mình cái gì?
Hajime nhận lấy cốc nước từ tay Haru. Anh ấy không dám nhìn thẳng vào mắt Haru vì cảm giác ngại ngùng. Nhớ lại chuyện tối hôm qua, anh ấy liền không giấu được sự xấu hổ. Mà, Haru thì vẫn điềm tĩnh như không có. Anh ngồi cạnh bên Hajime. Ân cần kiểm tra nhiệt độ trán của cậu.
Hajime
Ê! Cậu định làm gì vậy?
Haru
Chà, cậu bị sốt rồi. Có lẽ, mọi lịch trình hôm nay, cậu nên hủy hết hoặc giao lại cho đám Aoi làm đi.
Haru liền cau mày, lấy lại chiếc cốc trên tay Hajime, rồi đặt nó lên mặt tủ nhỏ cạnh giường. Sau đó, anh dứt khoát siết chặt cổ tay của anh ấy và đè anh ấy nằm xuống.
Haru
Hajime, tôi không muốn thấy cậu trong tình trạng như thế này đâu.
Hajime
Hả? Cậu đang nói cái gì cơ?
Haru
Cậu vẫn chưa nhận ra sao? Cơ thể của cậu đã yếu đến mức, tôi có thể dễ dàng khống chế được cậu rồi đấy!
Hajime
... Haru, thả tay ra đi
Haru
Ồ, đây là mệnh lệnh sao, o-sama?
Hajime
Tsk! Cậu phiền thật đấy...
Haru
Vâng, vâng. Thần cũng cho rằng mình rất phiền. Vậy nên, bệ hạ cũng nên cư xử đúng mực chút đi.
Hajime
... Cậu giận rồi à?
Haru
Không, thần đâu có dám làm thế đâu.
Hajime
Hô, vậy cậu đè tôi như thế này, có tính là mạo phạm không?
Haru chợt buông lỏng tay của mình. Anh cũng từ từ ngồi thẳng dậy và im lặng quay sang một hướng khác.
Hajime
Tôi biết cậu lo cho tôi.
Hajime
Nhưng, tôi thì không có thời gian để nghĩ quan tâm đến bản thân đâu.
Haru
Tsk! Cậu lại định viện lý do là mình là vua sao? Là vua nên có trách nhiệm chăm lo cho vương quốc và thần dân của mình à?
Haru
Tôi nhớ cậu đâu phải kẻ ngốc. Bộ cậu quên là, nếu cậu ngã quỵ thì vương quốc này cũng chẳng có tương lai hay sao?
Haru
Vua là người đứng đầu, là người cai trị và là tấm khiên vững chắc. Nếu không có cậu, lấy ai mà bảo vệ vương quốc đây?
Nghe những lời trách vấn từ Haru, Hajime chỉ im lặng. Một lúc sau, anh ấy mới điềm tĩnh lên tiếng
Hajime
Cậu nói đúng. Thế nhưng, nếu có một ngày như thế... chẳng phải còn các cậu chống đỡ thay tôi sao?
Haru
Tsk! Cậu tin tức vào bọn này quá nhỉ?!
Hajime
Hm, đúng vậy. Tôi luôn tin tưởng vào mọi người mà.
Hajime
Và tôi cũng tin rằng, nếu thật sự phải có một ngày như thế. Cậu sẽ thay tôi dẫn dắt họ.
Haru không trả lời, và sự im lặng cứ thế mà kéo dài. Cho đến khi một tiếng gõ cửa vang lên.
Haru khẽ đứng dậy, cánh cửa mở ra và Aoi bước vào. Cậu ấy kính cẩn cúi chào Hajime.
Hajime
không cần phải trịnh trọng như thế đâu. Cậu ngẩn đầu lên đi.
Hajime
Cậu tìm ta có chuyện gì không?
Aoi
Vâng, thưa bệ hạ. Việc người giao cho thần, thần đã hoàn thành rồi ạ. Đã có bốn trên năm quốc gia đã trả lời lời mời của người rồi ạ.
Hajime
Hm, cậu làm tốt lắm.
Aoi
V-vâng, đây là bổn phận của thần thôi ạ.
Thấy Aoi đang cúi đầu đứng cách đó không xa. Hajime khẽ mỉm cười khúc khích và lắc đầu.
Hajime
Lại đây đi, Aoi-kun.
Hajime nhé nhàng xoa đầu Aoi rồi dịu dàng đáp lời
Hajime
Cậu làm tốt lắm. Vậy nên đừng cúi đầu nữa.
Aoi lập tức đỏ mặt, lúng túng đáp lại, trong khi ánh mắt chẳng dám nhìn thẳng vào Hajime
Aoi
Thần, thần... Thần đã rõ rồi ạ...
Hajime
Bộ trông ta đáng sợ lắm sao?
Aoi
Không, không, không! Tất nhiên là không đâu ạ!
Hajime
Vậy, tại sao cậu không dám nhìn thẳng vào ta vậy?
Aoi
Thần, thần, thần... tại vì... thần ngại đó ạ...
Hajime
Ồ, thật là dễ thương làm sao.
Aoi
Bệ hạ! Xin người đừng có trêu thần như vậy!
Nhìn thấy vẻ ngượng ngùng của Aoi, Haru cũng che miệng cười khúc khích.
Aoi
Haru-san! Anh đừng có cười nữa mà!
Haru
Xin lỗi nha! Bởi vì trông cậu dễ thương quá thôi.
Haru
Rồi, rồi! Tôi...pff, xin lỗi... để tôi cười một chút đã.
Tiếng gõ cửa một lần nữa vang lên.
Lính canh
Thứ lỗi cho thần vì đã làm phiền đến ngài, thưa bệ hạ.
Lính canh
Dạ, ngài Kakeru đang trên đường trở về rồi ạ. Ngài Anata bảo thần đến thông báo cho ngài một tiếng ạ.
Hajime
Được rồi, ta đã biết. Ngươi có thể tiếp tục công việc rồi.
Lính canh
Vâng, thưa bệ hạ.
Aoi
Thần cũng xin phép được rời đi trước.
Trong phòng bây giờ chỉ còn Haru và Hajime
Hajime
... Cậu không đi sao?
Haru
Cậu muốn tôi nhìn cậu cứ thế mà làm việc à? Đừng có quên là cậu đang sốt đấy nhé.
Hajime
Cũng đâu có nặng đến mức không thể xuống giường được đâu.
Haru cứ như thế mà rời đi, chẳng thèm nói thêm lời nào với Hajime nữa. Còn anh ấy vẫn ngồi trên giường. Sau đó khẽ thở dài rồi nằm xuống. Anh ấy định sẽ chợp mắt một tí, rồi sẽ đi xử lý công vụ sau.
Thế nhưng, chẳng ai ngờ, anh ấy đã ngủ liền một mạch đến đầu giờ chiều.
Lúc này, Kakeru đang ở ngoài cổng và gặp tình cờ Koi
Koi
Kakeru, sao bây giờ cậu mới về? Hajime-sama đã lệnh cho cậu đi cũng được một tháng rồi. Giải quyết tranh chấp ở ngôi làng đó, bộ cần tốn thời gian đến vậy hả?
Kakeru
Xin lỗi nha! Tại trên đường tui gặp một bà lão rồi giúp bà ấy tìm con mèo cưng đi lạc sau đó bà ấy giữ tui ở lại để vài ngày rồi tui cũng đồng ý sau đó lại gặp một cô bé bị lạc đường thế là tui đã giúp cô bé tìm đường trở về nhà rồi tui lại được bị giữ lại... hộc hộc... Chờ một chút... hộc hộc... để tui thở đã...
Koi
ờ... cứ bình tĩnh mà kể đi
Kakeru
Sau đó tui bị lạc đường, bây giờ mới tìm được đường để trở về.
Koi
Ồ, tui hiểu rồi. Vậy là, cậu liền tục giúp người khác. Rồi sau đó bị lạc đường à?
Kakeru
Hm, hm. Đúng là như vậy đó!
Lúc này, Haru và Anata cũng xuất hiện.
Haru
Chà, ở đây đông vui quá nhỉ?
Anata
Mừng cậu trở về, Kakeru.
Kakeru
A! Haru-san, Anata!
Haru
Nhóc làm tốt lắm, Kakeru.
Kakeru
Haru-san! Thật ra em không cố ý về trễ như thế đâu! Là do lúc trên đường em gặp một bà lão rồi giúp bà ấy tìm con mèo cưng đi lạc sau đó bà ấy giữ em ở lại để vài ngày rồi em cũng đồng ý sau đó lại gặp một cô bé bị lạc đường thế là em đã giúp cô bé tìm đường trở về nhà rồi em lại được bị giữ lại rồi..
Haru
Ồ, ồ. Nói chậm thôi Kakeru. Anh cũng là người có tuổi rồi, nghe không kịp lời em nói đâu.
Anata
À, tóm tắt chính là, cậu liên tục giúp người khác, rồi sau đó...
Haru
Vậy ra, đây là lý do em về trễ à?
Koi
Mọi người cũng đã chuẩn bị gần xong cho hội nghị liên quốc gia. Cậu cũng về kịp lúc quá nhỉ!
Kakeru
Tui thành thật xin lỗi mà!
Haru
Thôi nào, dù sao thì cậu cũng an toàn trở về rồi.
Kakeru
Em xin lỗi, Haru-san! Không phải em cố ý về trễ để trốn việc đâu!
Haru
Rồi, rồi! Anh hiểu mà.
Kakeru
A! Em phải đến chỗ Hajime-sama để báo cáo đây!
Haru
hm, hm. Cậu ấy hiện giờ ở trong phòng ngủ đó.
Kakeru
Vâng, em biết rồi ạ!
Sau khi Kakeru và Koi rời khỏi. Haru khẽ liếc nhìn bầu trời rồi nhíu mày.
Anata
Cứ có cảm giác... chuyện gì đó không tốt sẽ xảy đến nhỉ?
Haru
Hm, hi vọng đây chỉ đơn giản là do anh nghĩ nhiều.
Anata
Anh...lo cho Hajime-san hả?
Haru
Hm, gần đây, cậu ấy cứ lao đầu vào công việc mà chẳng chú ý đến sức khỏe tí nào.
Anata
Chà, đó chẳng phải tính cách của anh ấy sao?
Haru không đáp, anh dần thu hồi tầm mắt rồi quay người rời khỏi.
Anata
Mong là mọi chuyện đều sẽ thuận lợi diễn ra...
Comments
cô gái hay cọc
vẫn hài như thường nhỉ tg/Chuckle/
2025-08-28
1