Hoa Hồng Trong Bóng Đêm[HanYeol]
#5.Nước Cờ Bất Đắc Dĩ
Bóng đêm buông xuống, thành phố chìm trong biển ánh sáng chập chờn. Đêm là giờ của tội phạm, cũng là giờ của những cuộc giao dịch đẫm mùi máu. Trong căn biệt thự sang trọng, phòng khách sáng rực, ánh đèn vàng phản chiếu bóng dáng lạnh lùng của Thảo Linh. Cô khoác sơ mi đen, cúc áo cài gọn gàng, mái tóc dài buông xõa, đôi mắt sáng lên như mãnh thú trong bóng tối. Trên bàn là tập hồ sơ dày cộp, mỗi trang giấy chứa cả những bí mật mà chỉ cần lộ ra cũng đủ làm rung chuyển giới tài phiệt.
Phương Lan từ cầu thang bước xuống, mái tóc buông lòa xòa, đôi mắt còn vương vẻ mệt mỏi. Bắt gặp Linh ngồi đó, khí chất quyền lực bao trùm cả căn phòng, Lan bất giác khựng lại.
Trần Hoàng Phương Lan
*Trong bóng đêm,cô ta không giống người, mà giống như nữ hoàng của địa ngục.Mỗi cái liếc mắt cũng khiến người khác run rẩy.*
Điện thoại đột ngột reo lên.Linh nhấc máy,giọng hạ xuống,lạnh lẽo như lưỡi dao.
Trần Thị Thảo Linh
Có chuyện gì?...Tôi hiểu rồi.Chuẩn bị xe.
Cúp máy,cô ngẩng lên,ánh mắt xoáy thẳng vào Lan.
Trần Thị Thảo Linh
Bến cảng phía Nam có biến.Người của phe đối thủ gây sự.Gia đình em cũng dính líu.Em đi cùng tôi.
Trần Hoàng Phương Lan
/giật mình/Tôi ư?Tôi có quyền gì can dự?
Trần Thị Thảo Linh
/giọng trầm, đầy uy lực/Em không cần quyền.Chỉ cần đứng cạnh tôi,em đã là một quân cờ khiến chúng do dự.
Trần Hoàng Phương Lan
/Run rẩy, tự cắn môi/*Cô ta xem tôi là công cụ…Nhưng ánh mắt ấy,sắc như thép,không cho phép tôi từ chối.*
Chiếc xe màu đen bóng loáng lao đi giữa màn đêm,ánh đèn đường trượt dài như những vệt sáng nhòe.Lan ngồi bên cạnh,bàn tay siết chặt vạt váy,tim đập như trống trận.Còn Linh,dáng thẳng tắp,mắt dõi về phía trước,toát ra uy nghiêm của kẻ quen ra lệnh cho cả thế giới.
Trần Hoàng Phương Lan
/khẽ hỏi/Chị không sợ sao?
Trần Thị Thảo Linh
/nhếch môi, giọng trầm trịch/Cả thế giới này đều sợ tôi.Tôi việc gì phải sợ chúng?
Trần Hoàng Phương Lan
/Liếc nhìn gương mặt lạnh băng/*Khí phách ấy…vừa đáng ghét vừa khiến người ta không thể không ngưỡng mộ.*
Màn đêm trùm kín mặt nước,gió biển lạnh rát,mùi muối biển lẫn mùi sắt thép của súng đạn.Hai phe đối đầu,ánh mắt tóe lửa.Khi Thảo Linh bước xuống xe,toàn bộ không khí lập tức lắng xuống.Danh tiếng của cô đã đủ để chặn đứng bất kỳ phát súng nào.
Phương Lan theo sau, đôi vai cứng ngắc.Một tên phía đối thủ cười nhạt
nv1
Đem cả con gái nhà họ Trần Hoàng đến đây sao?Muốn mặc cả hay làm con tin?
Lan chết lặng,mặt tái đi.Nhưng Linh chỉ nhếch môi,giọng vang lên như sấm dội
Trần Thị Thảo Linh
Cẩn thận cái miệng của mày.Đây không phải món hàng.Đây là người mà tao bảo vệ.
Lời nói ấy khiến cả bến cảng im phăng phắc.Từng ánh mắt cúi xuống,không dám chạm vào bóng hình uy nghi ấy.
Giữa đêm tối, dưới ánh đèn vàng nhạt nơi bến cảng, hai kẻ vốn không đội trời chung buộc phải đứng cùng một chiến tuyến. Và trong ván cờ sinh tử ấy, một sợi dây mỏng manh đã khẽ rung báo hiệu bước ngoặt từ hận thù sang một cảm xúc khó gọi tên.
tác giả
nay tặng mấy vợ 6 chapp
Comments