[RhyCap] Ký Ức Cũ Ngủ Quên
#3: ⊹ ࣪ ﹏𓊝﹏𓂁﹏⊹ ࣪ ˖
Bây giờ là giờ công ty tan ca làm. Văn phòng thiết kế bây giờ đã thưa dần người
Ánh đèn vàng vọt hắt xuống bàn làm việc, phản chiếu đôi mắt đang căng thẳng vì tập trung của Duy
Hoàng Đức Duy
//tập trung chỉnh sửa bản phác thảo đang dang dở//
Bản thảo nét vẽ chưa hình thành, nhưng ý tưởng đã lấp ló
Đặng Thành An
//ngó qua, chống tay xuống bàn em//
Đặng Thành An
Này, Duy..tan làm rồi sao còn chưa về?
Hoàng Đức Duy
//ngẩng lên//
Hoàng Đức Duy
Anh về trước đi ạ
Hoàng Đức Duy
Em muốn hoàn thành ý tưởng cho nhanh, mai còn chỉnh tiếp
Đặng Thành An
Ừ, nhưng mà mới ngày đầu đừng cố quá nha
Hoàng Đức Duy
Em không thích thất hứa đâu..
Hoàng Đức Duy
Nên là nói ra rồi thì phải làm //cười//
Pháp Kiều lững thững ôm áo khoác đi qua chỗ em, nghe vậy liếc em một cái
Pháp Kiều
Biết giữ lời thì tốt, nhưng công ty này không thiếu người
Pháp Kiều
Đừng quá sức rồi để sếp có cớ đá em ra
Hoàng Đức Duy
Nếu bị đá vì không đủ giỏi thì em cũng chấp nhận
Hoàng Đức Duy
Nhưng ít ra em biết mình không bỏ dở //khẽ cười//
Pháp Kiều nhướng mày, không đáp thêm, chỉ cười nhẹ và bước đi
Đặng Thành An
//thở dài vỗ vai em//
Đặng Thành An
Thôi An về, đừng cố quá
Văn phòng bây giờ chỉ còn mình em, có thể nghe rõ tiếng bút sột soạt trên giấy
Một tiếng "cạch" nhẹ vang lên
Hoàng Đức Duy
//ngẩng lên//
Hoàng Đức Duy
//giật mình khi thấy người trước mặt//
Hắn đứng ở cửa. Bộ vest đen đã được cởi bỏ áo khoác ngoài, cà vạt nới lỏng, vẻ mệt mỏi vẫn phủ lên gương mặt lạnh tan như "tảng băng"
Nguyễn Quang Anh
Cậu còn chưa về?
Hoàng Đức Duy
//ngồi thẳng lưng đáp gọn//
Hoàng Đức Duy
Dạ, em muốn làm thêm chút nữa
Nguyễn Quang Anh
Ngày đầu tiên mà đã nghĩ mình gánh nổi việc cả tuần sao?
Em ngước lên nhìn thẳng mắt hắn
Hoàng Đức Duy
Không phải gánh
Hoàng Đức Duy
Là em đang học cách quen dần
Hoàng Đức Duy
Nếu không thử thì mãi mãi cũng không biết mình làm được gì
Hắn im lặng vài giây, ánh mắt khẽ lay động. Rồi hắn tiến lại gần và dừng lại sau lưng em
Khoảng cách gần khiến tim em bất giác tăng nhịp, nhưng vẫn giữ nét bình tĩnh
Nguyễn Quang Anh
//liếc bản vẽ//
Nguyễn Quang Anh
Đây là ý tưởng của cậu?
Hoàng Đức Duy
Mới phác sơ, chưa đủ để trình lên sếp
Nguyễn Quang Anh
Không ai yêu cầu cậu ở lại giờ này
Hoàng Đức Duy
//quay sang, giọng dứt khoát//
Hoàng Đức Duy
Không ai yêu cầu, nhưng em muốn
Hoàng Đức Duy
Nếu không đủ tốt thì ít nhất em biết mình đã cố hết sức
Nguyễn Quang Anh
//nhếch môi//
Nguyễn Quang Anh
//ánh nhìn mang chút tò mò//
Nguyễn Quang Anh
Cậu nghĩ mình đặc biệt sao?
Nguyễn Quang Anh
Tôi gặp nhiều người như cậu rồi
Nguyễn Quang Anh
Ai vào đây cũng từng nói sẽ cố gắng?
Hoàng Đức Duy
Em không nghĩ mình đặc biệt
Hoàng Đức Duy
Nhưng em biết rõ bản thân không muốn bị coi thường!
Câu trả lời thẳng thắn khiến Quang Anh bất giác khựng lại.
Lâu lắm rồi hắn mới nghe một thực tập sinh dám nói với giọng ấy, dám chống lại sự áp chế vô hình của hắn đặt ra
Nguyễn Quang Anh
//lùi lại khoanh tay//
Nguyễn Quang Anh
Tôi sẽ chờ xem cậu chứng minh thế nào.
Em hít một hơi thật sâu rồi khẽ gật đầu
Rồi một khoảng lặng bao trùm. Ngoài cửa sổ, đèn đường nhấp nháy bao trùm cả thành phố ngoài kia. Còn bên trong không khí như kéo dài mãi
Điện thoại trong túi hắn vang lên
Nguyễn Quang Anh
//liếc nhìn thoáng cau mày//
Nguyễn Quang Anh
//cất lại vô túi rồi quay lưng//
Nguyễn Quang Anh
Khuya rồi, về đi
Nguyễn Quang Anh
Công ty không trả tiền cho ai làm đến nửa đêm đâu
Hoàng Đức Duy
//cười nhạt// Em không cần tiền cho hôm nay
Hoàng Đức Duy
Em cần là bản vẽ ngày mai
Hắn dừng bước thoáng quay lại nhìn em. Ánh mắt hắn rơi vào gương mặt của người nhỏ trước mặt.
Đôi mắt sáng, cứng cỏi, không né tránh. Rồi một loại cảm xúc kỳ lạ len lỏi trong lòng ngực, nhưng rồi hắn nhanh chống dập tắt thứ suy nghĩ mơ hồ đó
Nguyễn Quang Anh
Cậu đúng là bướng
Hoàng Đức Duy
//nhún vai// Thẳng thắn thì đúng hơn
Hắn nhìn thêm vài giây, rồi chỉ khẽ gật và rời đi. Tiếng cửa đóng lại, để lại em một mình giữa căn phòng vắng
Hoàng Đức Duy
Anh ta đúng là khó hiểu..//lẩm bẩm//
Hoàng Đức Duy
Nhưng cũng không đến nỗi khó như người khác đồn
Thật ra Duy không phải kiểu người dễ bị người ta dồn ép. Nhìn bề ngoài có vẻ yếu đuối, nhưng em có tự trọng riêng của mình, quyết đoán và thẳng thắn
Comments
t.tlinh୨ৎ
*rồi* bà ơi
2025-08-30
1