[Kiệt Hằng] [Nguyên Thụy] [Văn Hàm] Không Thuộc Về Nhau
Viên đá
Dương Bác Văn-Hắn
/ấn mạnh vào vết thương gã/ Ng.u nè
Trương Quế Nguyên-Gã
A đau tiên sư mày!
Trương Quế Nguyên-Gã
Gi.et tao à /nhăn mặt/
Vương Lỗ Kiệt -Anh
Ng.u ráng chịu
Vương Lỗ Kiệt -Anh
Đi kiểu gì không biết
Trương Quế Nguyên-Gã
Bạn bè kiểu gì vậy
Dương Bác Văn-Hắn
May cho mày có tên cảnh sát kia ở đó
Dương Bác Văn-Hắn
Không nhóm bay mất một đứa rồi
Trương Quế Nguyên-Gã
Tính ra cảnh sát cũng có lợi phết đấy nhỉ
Vương Lỗ Kiệt -Anh
Chuẩn bị đi
Vương Lỗ Kiệt -Anh
Hôm nay đi cướp viên đá/đi lên phòng/
Dương Bác Văn-Hắn
Biết rồi
Đồng hồ điểm mười hai giờ đêm
Không gian rơi vào tĩnh lặng tất vả khu phố chìm vào giấc mộng
Đây chính là thời gian hoản hảo đề hội các anh lộ diện
Vương Lỗ Kiệt -Anh
/phá thiết bị hồng ngoại/ mấy cái hồng ngoại này cài chi cho lắm vào
Vương Lỗ Kiệt -Anh
Vô dụng
Trương Quế Nguyên-Gã
Tại sao mày cứ khăng khăng lấy viên đá trên đỉnh tháp đồng hồ vậy
Vương Lỗ Kiệt -Anh
Tại…nó quan trọng
Vương Lỗ Kiệt -Anh
Biết vậy là được
Dương Bác Văn-Hắn
Lẹ đi nói nhiều lũ cảnh sát đó lại đến bây giờ
Trương Quế Nguyên-Gã
Gấp làm gì bọn họ đến cũng có bắt được đâu/ ngắm cảnh/
Dương Bác Văn-Hắn
Mày chill quá ha!!!
Rất nhanh bộ định tuyến hồng ngoại và phòng vệ đã bị các anh phá hỏng
Dễ dàng tiếp cận được viên đá
Vương Lỗ Kiệt -Anh
/lấy viên đá/
Vương Lỗ Kiệt -Anh
“…tôi lấy được rồi cậu cũng mau về đây đi”
Mải ngần ngơ suy nghĩ chẳng biết bao lâu mà tiếng chuông cảnh bảo đã vang lên
Trương Quế Nguyên-Gã
Gì vậy? Không phải tuyến bảo vệ bị phá nát rồi sao
Dương Bác Văn-Hắn
Tch lại là lũ cảnh sát thích phá hỏng chuyện người khác!
Vương Lỗ Kiệt -Anh
Đi thôi lấy được rồi /bấm nút hẹn giờ bom/
Được báo án nhóm cậu cùng các cảnh sát gần đó đều lập tức chạy đến
Trần Dịch Hằng-cậu
Nhanh lên! Huy động lực lượng chặn kín các lôi đi vào!
Trần Dịch Hằng-cậu
Hàm Thụy Kỳ Hàm đi thôi /cầm súng/
Trương Hàm Thụy-em
Đi /chạy vào/
Lên đường tầng cao nhất nơi chưng bày viên đá
Trần Dịch Hằng-cậu
“Làm ơn đừng mất”
Trương Hàm Thụy-em
Ch.et thật
Trương Hàm Thụy-em
Viên đá mất rồi /đeo bao tay vào kiểm tra/
Tả Kỳ Hàm-bé
/cầm lá ký hiệu/ lại là nó
Trương Hàm Thụy-em
/lấy đồ ở hiện trường bỏ vào túi/ chúng thoát được một lúc rồi
Trương Hàm Thụy-em
Nhìn theo hiện trường thì là vậy/kiểm tra kĩ lưỡng/
Trần Dịch Hằng-cậu
/cảnh giác/ ! Có bom hẹn giờ
Trần Dịch Hằng-cậu
/nói vào bộ đàm/ cho đội gỡ bom lên đây nhanh lên!
Trần Dịch Hằng-cậu
Đi mau/kéo em và bé chạy/
May thay đội phá vỡ bom đến kịp toà lầu vẫn an toàn
Tả Kỳ Hàm-bé
Chúng ta đến chậm nửa bước ch.et tiệt/giậm chân/
Trương Hàm Thụy-em
Mình lấy được vài thứ
Trương Hàm Thụy-em
Chúng ta về kiểm tra!
Trương Hàm Thụy-em
Lần sau không thể để chậm trễ như này nữa
Trần Dịch Hằng-cậu
/nắm chặt tay/ chúng lấy được viên đá rồi!
Trần Dịch Hằng-cậu
“Coi như lần này tôi thua nhưng lần sau thì chưa chắc…!”
Comments