RHYCAP | Toxic Relationship
Reverse.
Chỉ ba ngày trôi qua sau cái đêm mưa phùn ấy.
Đức Duy chẳng thể chịu nổi thêm nữa.
Căn phòng thuê nhỏ hẹp lại ngày càng lạnh lẽo.
Từng bữa ăn bỏ dở, từng giấc ngủ chập chờn.
Đức Duy nghĩ tự do sẽ nhẹ nhõm hơn.
Nhưng có lẽ cậu nghĩ sai rồi.
Rời xa hắn, hơi thở cậu lại càng nặng nề hơn.
Đêm hôm ấy, ngoài trời mưa nặng hạt.
Duy khoác áo bước ra đường mà chẳng mang theo áo mưa hay dù.
Không có một lí do rõ ràng, chân cậu cứ rảo bước trên nền đất.
Cứ thế, cậu quay lại góc phố quen thuộc.
Người cậu run lên vì lạnh.
Quần áo đã ướt sũng vì chẳng mang theo dù.
Đứng trước toà chung cư cao tầng, căn hộ duy nhất trên tầng 15 sáng ánh đèn vàng.
Tay cậu run run bấm dãy số quen thuộc với đôi mắt đã hoe đỏ.
Ding dong..- Ding dong..-
Quang Anh bước ra ngoài, áo sơ mi trắng xộc xệch, cổ áo buông lơi, ánh mắt hằn lên tia thú vị.
Hoàng Đức Duy
//mím môi cúi gầm mặt//
Hoàng Đức Duy
Tôi…tôi không thể chịu nổi.
Nguyễn Quang Anh
//nhếch môi//
Một nụ cười đầy nguy hiểm.
Quang Anh kéo mạnh cậu vào lòng, đóng sập cánh cửa sau lưng.
Nguyễn Quang Anh
Biết ngay mà..
Nguyễn Quang Anh
Em chạy rồi cũng tự quay về thôi..
Hoàng Đức Duy
//gục đầu vào vai hắn khóc nấc//
Nước mắt nóng hổi thấm vào vai áo Quang Anh.
Đức Duy lúc này vừa hận vừa khao khát.
Nhìn cậu chẳng khác gì một kẻ nghiện độc dược.
Nguyễn Quang Anh
//siết chặt eo cậu rồi cười khàn//
Nguyễn Quang Anh
Tốt lắm !!
Nguyễn Quang Anh
Em đúng là tù nhân ngoan nhất của tôi !!
Thiên sứ thiện lành 👽
Thêm chap nữa nhé 🫰🏻👽
Comments
✿𝐡𝐚𝐧𝐕✿
Em cũng muốn nữa
Cũng gọi là tự thấy mình ảo💔
2025-09-03
6
✿𝐡𝐚𝐧𝐕✿
Chạy đi đâu cho thoát…
2025-09-03
6